Xưng hô này quả nhiên có hiệu quả trấn an vô cùng tốt với Hắc Vân Áp Thành, y sửng sốt thoáng chốc, cúi đầu ngậm vào môi dưới của Lương Tu Ngôn, mút đi mút lại, hàm hồ nói, “Ta thật hy vọng làm như vậy.”
Lương Tu Ngôn bị lời nói và hành động của y làm cảm động, Hắc Vân Áp Thành ngày thường luôn kiêu ngạo, ra dáng đại gia, hiện tại lại lộ ra vẻ mặt yếu ớt, làm khơi gợi áy náy trong lòng Lương Tu Ngôn. Cậu chủ động vươn đầu lưỡi, xuôi theo bờ môi của đối phương, liếm đường nét miệng của đối phương, nói: “Xin lỗi, ta nhận trừng phạt.”
Thế là, trong thạch thất tĩnh lặng, bên bờ bể tắm, một người đàn ông cơ thể trần trụi quỳ rạp trên mặt đất, cái mông nhếch lên cao cao, lưng bày ra đường cong duyên dáng. Ánh sáng nhàn nhạt rọi lên người cậu, khiến cho nước da trắng nõn thêm vẻ sáng bóng mê người.
“Các ngươi… các ngươi có thể mau lên không?” Lương Tu Ngôn bất an thúc giục, tư thế này làm cậu cảm thấy rất thẹn, bàn đá lạnh lẽo, làn da lộ ra trong không khí cũng lạnh đến độ nổi hết gai ốc.
“Mau cái gì?” Hắc Vân Áp Thành đánh một cái thiệt mạnh lên cái mông cong cong, “Muốn nam nhân làm ngươi hả?”
“Ưm hừ….” Đau đớn bất chợt khiến Lương Tu Ngôn lập tức rên rỉ, sớm đã quen nam nhân thao, cậu bất giác vặn vẹo mông, chờ đợi cái côn thịt vừa lớn vừa thô kia mạnh mẽ đâm vào.
Nhìn thấy cậu lại bắt đầu phát tao, nam nhân lại vỗ một cái vào mông cậu, cái mông co dãn đánh vào cảm giác thiệt không tồi.”Có điều tao huyệt của ngươi, ta cần phải gội rửa sạch sẽ cái đã.”
Lương Tu Ngôn còn chưa kịp giải thích mình và Đồ Tô căn bản không có làm tới bước đó, thì đã cảm thấy có một cái gì đó lạnh như băng chui vào mặt sau của mình.
“Cái gì vậy?” Lương Tu Ngôn bị dọa, không biết bọn họ lại chơi đạo cụ gì, trong lòng sợ cực kỳ, nhưng trong lòng biết mình sai nên không dám cự tuyệt.
“Súc ruột,” Hắc Vân Áp Thành nói như không có việc gì, nhưng mùi giấm chua ấy có giấu cũng chẳng giấu được, “Ta nói không tắm sạch sẽ thí nhãn của ngươi thì ta sẽ không vào.”
“Đúng vậy,” Mạc Tuấn Ninh ở bên cạnh cười khẽ đáp, “Từ lúc ta lừa nó nói súc ruột cho ngươi, nó đã muốn làm thế này lâu lắm rồi.” Bạn đang đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
Khi nói chuyện, Lương Tu Ngôn cảm giác thấy thật sự có dòng nước chậm rãi tiến vào cơ thể mình, loại cảm giác kỳ diệu này khiến cậu không khỏi giật mình. Nước chắc hẳn là nước từ trong cái bể bên cạnh, rét lạnh thấu xương, tựa như trong tràng đạo đột nhiên tiến vào một khối băng, loại cảm giác này chẳng dễ chịu chút nào.
“Lạnh quá…” Lương Tu Ngôn run run mở miệng, thân thể do lạnh mà run lên khe khẽ.
“Dùng tao huyệt của ngươi ủ thì nóng thôi.” Hắc Vân Áp Thành không chút mềm lòng.
Lương Tu Ngôn đành phải cầu xin: “Học trưởng…”
Nghe thấy Lương Tu Ngôn gọi, Mạc Tuấn Ninh đi đến trước mặt Lương Tu Ngôn, ngồi xổm xuống.
Lương Tu Ngôn tựa như thấy được hy vọng, lại chớp mắt, vội vàng cầu xin: “Học trưởng, thật sự rất lạnh….Không thoải mái….”
“Mạc Tuấn Ninh, việc này không thể cứ thế cho qua được.” Hắc Vân Áp Thành lo lắng hắn cứ vậy buông tha Lương Tu Ngôn, ra tiếng cảnh cáo hắn.