Tôi lại tiếp tục lướt lại những bài đăng cũ, khi đọc lại những bài đăng vẩn vơ, những suy nghĩ lung tung trước đây của mình, thi thoảng tôi lại bật cười.
Không biết lúc đó, trong mắt những người khác, bao gồm cả Thủy thảo viết thiên 818, lúc xem những bài đăng ấy liệu cũng có cảm giác giống tôi bây giờ hay không.
Tôi không muốn liên tưởng Thủy thảo viết thiên 818 với Hứa Hạo nữa, thậm chí tôi cảm thấy Thủy Thảo viết thiên 818 và Hứa Hạo là hai người khác nhau.
Lướt đến đây thì tôi thấy mấy bài quảng cáo.
Tôi khá thích nhận quảng cáo, mỗi lần thương lượng được giá tốt, người bán sẽ gửi tiền cho tôi để tôi đăng bài lên blog, kèm với đó là sản phẩm mà họ bán.
Hầu hết những người theo dõi tôi đều là con gái, nên phần lớn các sản phẩm đều là đồ cho nữ dùng.
Nhưng việc thú vị nhất là, người ủng hộ tôi nhiều nhất trên mấy bài weibo quảng cáo của tôi lại là ngài Thủy thảo viết thiên 818, ủng hộ việc buôn bán của tôi.
Không cần biết là tôi quảng cái gì, món nhỏ thì một, hai trăm tệ, món lớn thì phải lên đến mấy ngàn tệ, anh chẳng từ chối món nào cả, lần nào tôi đăng bài xong, chưa đến một lát sau đã thấy anh bình luận dưới bài viết của tôi hai chữ “Đã mua”.
Không biết anh có mua thật hay không, nhưng chỉ cần có thế cũng đã đủ khiến tôi vui vẻ, khiến tôi có thêm uy tín với bên bán hàng.
Anh của khi đó, thực sự rất, rất, rất tốt.
Lướt một lúc lâu, tôi lại cảm thấy có chút trống rỗng, lướt thêm vài cái, tôi bỏ điện thoại xuống, chuẩn bị đi ngủ.
Trước khi tắt máy, trên màn hình điện thoại tình cờ lướt đến một bài đăng liên quan đến chiêm tinh của mình.
Tôi bất giác, mở phần bình luận.
Lúc đó, đột nhiên tôi có hứng thú với xem tử vi, chòm sao, học được một ít từ một người bạn, đi khắp nơi nhận xem tử vi cho người ta.
Thủy thảo viết thiên 818: “Cho tôi một chỗ được không?”
Tôi hỏi anh: “Sinh nhật anh là ngày nào?”
Thủy thảo viết thiên 818: “818”
(ở Trung thì ghi năm – tháng rồi mới đến ngày ngược lại với mình, 818 là ngày 18 tháng
Hóa ra là ba số đằng sau tên của anh.
Tôi nhìn lại bài phân tích vụng về tôi đã gửi cho anh.
Đột nhiên, trong đầu tôi dường như lóe lên một dòng suy nghĩ.
Sinh nhật……
Thủy thảo viết thiên 818 bảo sinh nhật của anh là ngày 18 tháng 8, nhưng hôm nay Hứa Hạo lại đang tổ chức tiệc sinh nhật tại nhà hàng
42
Một suy nghĩ không tưởng từ dưới đất chui lên trong đầu tôi, bắt đầu không ngừng sinh sôi nảy nở.
Ngón tay tôi không chịu kiểm soát, run lên bần bật.
Im lặng một lúc lâu, tôi vội vàng tìm lại thông tin danh bạ, muốn gọi cho Hứa Hạo để hỏi cho rõ ràng.
Tôi quên mất, tôi đã xóa sạch thông tin liên lạc với anh ta từ lâu.
Lúc xuống giường, tôi hơi vấp chân, ngã lăn ra đất, nhưng tôi chẳng có sức quan tâm.
May mà tôi vẫn giữ địa chỉ mà Tiểu Nhiễm đã gửi cho tôi, địa chỉ nhà hàng mà bọn Hứa Hạo dùng để tổ chức tiệc tùng thâu đêm.
Tôi lập tức thay quần áo, rồi lái xe đến trước nhà hàng đó.
Trời mùa đông vào lúc 10 giờ đêm, trên đường chẳng còn một bóng xe, tôi đi rất nhanh, cả đường đi tôi nắm chặt vô lăng, không quan tâm đến việc ngón tay đau nhức, hiện tại trong lòng tôi chỉ muốn xác định một chuyện.
Khi tôi xuất hiện ở cửa nhà hàng, tiếng ồn ào bên trong lập tức dừng lại.
Hứa Hạo đặt ly rượu xuống, ngạc nhiên, vui vẻ bước về phía tôi.
Đôi mắt anh ta ngấn lệ, nói: “Bảo bối, em thực sự đã đến rồi, em tha thứ cho anh rồi sao?”
Lúc đến đây hai tay tôi vẫn còn đang run nhè nhẹ, khi thấy anh ta, cảm xúc của tôi lại bình tĩnh hơn tôi tưởng.
Tôi nhìn anh ta với ánh mắt sáng rực, tôi hỏi: “Hứa Hạo, anh có phải là Thủy thảo viết thiên 818?”
Có lẽ do nhạc quá lớn, cũng có lẽ là do anh ta đã quên mất cái tên weibo này từ lâu rồi, Hứa Hạo tiến sát lại gần tôi: “Hả?”
Tôi hít sâu một hơi, nâng tông giọng, nói rõ ràng từng chữ một: “Tôi hỏi anh, acc weibo Thủy thảo viết thiên 818 có phải là của anh hay không!”
Tiếng nhạc trong bữa tiệc, đột nhiên không biết bị ai tắt đi.
Biểu cảm của Hứa Hạo cũng đột nhiên thay đổi.
43
Biểu cảm của Hứa Hạo giống y như ngày hôm ấy, lúc ở dưới nhà, tôi xé chọc thủng quan hệ của anh ta và Tần Thi Kỳ, biểu cảm không ngờ được rằng lời nói dối lại bị vạch trần.
Nhóm người thân, bạn bè nam nữ đang đứng hoặc đang ngồi sau lưng anh ta, đều đang nhìn về phía chúng tôi.
Hứa Hạo không nói gì cả.
Nhưng tôi lại hiểu hết tất cả.
Tôi không nhìn anh ta thêm một chút nào nữa, bình tĩnh, lạnh nhạt nhìn đi nơi khác, rồi xoay người rời đi.
Hiếm có lúc Hứa Hạo không lì lợm la liếm, anh ta biết, giờ tôi không tát cho anh ta một cái đã là tốt lắm rồi.
Thật ra tôi chỉ cảm thấy, anh ta không xứng.
Khi tôi quay người rời đi, chẳng biết từ khi nào ngoài cửa đã nhiều thêm một bóng hình quen thuộc.
Chân tôi định tiến lên rồi dừng lại, chỉ đứng từ xa nhìn anh, mắt tôi bắt đầu nóng lên, cay xè.
Tôi bước đến, Hàn Mạc nhẹ giọng gọi chị ơi.
Sắc mặt anh có hơi tái nhợt, nhìn có vẻ còn đang ốm, nhưng hôm nay đôi mắt anh lại đặc biệt sáng ngời.
Một tháng trước, khi chúng tôi ở dưới nhà, thân mật trong xe, tôi hỏi anh thuộc chòm sao nào mà lại bá đạo như vậy.
Anh nói là Sư Tử.
Sinh vào ngày 18 tháng 8, là chòm sao Sư Tử mà phải không?
Tôi đã từng thấy thùng đồ ở nhà anh, hóa ra không phải của Tần Thi Kỳ, mà là những món đồ anh mua trong một năm rưỡi qua weibo của tôi, anh mua để ủng hộ tôi.
Tôi luôn cảm thấy cái tên Thủy thảo viết thiên thật kỳ lạ, nhưng vì sao lại không chịu suy nghĩ cẩn thận, đó là bốn ký tự ghép ra chữ ‘Mạc’.
(Chữ Mạc - 漠 có 水: thủy, 草: thảo, 曰:viết, 天:thiên nên bốn từ Thủy Thảo Viết Thiên ghép lại là Mạc)