Nhìn Dương Khai được hào quang năm màu bao phủ, Huyết Luyện hơi sửng sốt một chút nhưng rất nhanh liền cười gian ác: - Được được, loài người, xem ra ngươi cũng đã dùng đến công phu cuối cùng rồi, vậy hãy xem xem giữa ta và ngươi ai mạnh hơn.
Dứt lời thân hình hắn hóa thành một luồng ánh sáng đỏ hướng bắn tới Dương Khai. Ánh sáng đỏ kia phảng phất như một đám mây máu trực tiếp nhào tới đỉnh đầu Dương Khai, nứt ra một cái miệng to bao phủ lấy Dương Khai như muốn cắn nuốt. Khí tức sương đỏ tràn ngập tại bốn phía kia cực kỳ tà ác thô bạo tấn công vào tàn bạo nhất trong lòng Dương Khai làm hai mắt hắn trở nên đỏ sẫm.
Dương Khai trầm quát một tiếng, hào quang năm màu phóng ra biến thành áo giáo năng lượng năm tầng bao bọc thân thể hắn. Trên nắm tay hắn hiện ánh sang màu vàng chói mắt. Trong nháy mắt trên nắm đấm của hắn hiện vô số cây kim mỏng màu vàng điên cuồng công kích màn mây máu kia.
Trong Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm Khí thì thuộc tính kim lợi hại nhất,sức sát thương cũng mạnh nhất, thuộc tính thổ phòng ngự xuất chúng. Trong ngũ hành tương sinh tương hỗ vô cùng hoàn mỹ. Lân giáp màu đỏ tươi trên người Huyết Luyện nhìn đã thấy vô cùng chắc chắn, Dương Khai tự nhiên muốn vận dụng Bất Diệt Kiếm Khí thuộc tính kim tấn công địch.
Các cường giả có âm thầm có trực tiếp theo dõi trận chiến đều nín thở trong thời khắc này, muốn biết thêm bí thuật này thì giữa Dương Khai và Huyết Luyện bên nào xuất sắc hơn. Kết quả lại làm cho người ta thất kinh. Cũng không quá mức chiến đấu dai dẳng như trước, lần này Dương Khai cùng Huyết Luyện va chạm xong có thể thấy rõ Huyết Luyện dường như ngay lập tức chịu thiệt thòi.
Từ trong huyết quang kia truyền tới tiếng kinh hô cùng rống giận của Huyết Luyện, còn Dương Khai lại không có tiếng nào. Nhưng mọi người đều có thể đã nhận ra hắn đang phát khởi công kích mãnh liệt, hơn nữa còn không có chút lưu tình. Máu tươi phun trào, dường như còn có kèm cả mảnh lân giáp, đó chính là lân giáp trên người Huyết Luyện.
Con ngươi Ba Hạc run rẩy. Cho tới giờ phút này hắn mới có thể xác định, sức mạnh thân thể Dương Khai đã đạt một trình độ khác, vượt xa so với sự cứng cỏi cường hãn xưng là Huyết Giao nhất mạch, đã làm hắn nhìn nhầm. Hắn theo bản năng tự đặt mình vào vị trí của Huyết Luyện, suy tính nếu mình là Huyết Luyện sẽ làm cách nào để hóa giải nguy cơ trước mắt.
Kết quả thu được làm hắn tái mặt. Không thể. Thực sự là không thể nào. Thực lực của võ giả nhân loại Phản Hư lưỡng tầng cảnh này không kém chút nào so với bất kỳ một võ giả tam tầng cảnh nào, thậm chí còn phải hung hãn hơn. Cho dù là tự mình xuống đơn đả độc đấu với hắn thì e rằng cũng không có kết quả tốt đẹp. Trên trán Ba Hạc rịn mồ hôi lạnh trong long rên rỉ.
Hắn hoàn toàn ngạc nhiên không biết lai lịch Dương Khai rốt cuộc như thế nào. Kỳ tài như vậy chỉ sợ đưa mắt nhìn cả Tinh Vực cũng không tìm được người thứ hai.
- Tiểu muội, muội nói muội phu này là tu luyện ở đâu tới? Dục Hùng ngơ ngác hỏi.
- Một nơi rất hạ đẳng lạc hậu. Phiến Khinh La hé miệng cười.
- Nói huynh cũng không biết.
Nơi hạ đẳng…Dục Hùng cảm thấy mình không thể suy nghĩ gì được nữa. Một võ giả loài người từ một nơi đẳng cấp rất thấp có thể có được biểu hiện như vậy? Sự cường hãn của hắn đủ để cho tất cả nhóm người tự nhận là thiên tài trong Tinh Vực phải bi phẫn đến tự sát.
- Phải, hiện tại có thể báo cáo với nghĩa phụ nghĩa mẫu rồi chứ? Chắc hẳn nghĩa phụ nghĩa mẫu sẽ rất hài lòng. Phiến Khinh La liếc Dục Hùng, nụ cười đủ làm điên đảo chúng sinh.
- Hoàn toàn có thể…
Dục Hùng nghiêm trọng gật đầu, nếu nhân loại như vậy nghĩa phụ nghĩa mẫu còn không hài lòng thì e rằng không ai có thể làm cho họ hài lòng. Trận chiến này,muội phu đã dễ dàng chứng minh cho tất cả mọi người thấy thực lực của mình.
Phiến Khinh La không nói thêm mà đưa mắt nhìn xuống phía dưới, tâm thần đắm chìm trong cường thế của Dương Khai không thể tự kiềm chế. Sau khi đã xác định Dương Khai đã chiếm thế thượng phong, nàng không còn lo lắng cho hắn nữa mà ngược lại bắt đầu thưởng thức trận đại chiến này.
Một tiếng hét thảm truyền ra, Huyết Luyện bứt lui về sau, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi run rẩy nhìn Dương Khai. Hơi thở của hắn uể oải, một thân máu đỏ lân giáp đã rơi mất vô số, tới hai cái sừng cong trên trán cũng tựa hồ phai nhạt bớt, không còn phát ra ánh sáng chói mắt như trước.
Vô cùng nhục nhã! Bị một võ giả nhân loại cảnh giới thấp bức bách thành như vậy, đây quả lực là nỗi nhục của hắn. Hắn không thể chấp nhận kết quả như vậy. Trên Đế Thần, Huyết Luyện uy danh hiển hách, không sợ bất kỳ võ giả nào dưới Hư Vương Cảnh, đến Di Thiên cũng không được coi ra gì, nhưng loài người lai lịch không rõ này lại làm cho hắn phải chịu thua, chịu nhục. Sao hắn có thể chấp nhận được, sao có thể chấp nhận từ bỏ ý đồ.
- Loài người, đây là ngươi ép ta! Huyết Luyện rống giận, nói xong trên mặt hiện thần sắc quyết tuyệt. Vừa nói xong đã hộc ra một viên châu đỏ như máu. Viên châu lớn chừng bằng nắm tay, bên trong tích chứa năng lượng kinh khủng, trong lúc mơ hồ dường như còn có vật nhỏ như con rắn đang du động. - Huyết Luyện điên rồi.
Dục Hùng cả kinh thất sắc hoảng - Không xong rồi, Huyết Luyện muốn liều mạng.
Ba Hạc vẻ mặt hoảng sợ vội vàng kêu lên: - Mau ngăn cản hắn. Nói rồi liền hướng về bên đó phóng tới. Phiến Khinh La dường như cũng lấy lại tinh thần lên tiếng đáp ứng rồi liền theo sát phía sau Ba Hạc.
Cường giả yêu tộc dù là yêu thú hóa thân làm người hay được sinh ra hình người thì trong cơ thể đều có một loại nội đan đặc thù, nội đan là bảo vật quan trọng nhất của Yêu tộc, là thứ tồn tại cùng sinh mệnh của bọn chúng. Một võ giả Yêu tộc trong lúc chiến đấu nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ tuyệt đối sẽ không vận dụng nội đan, bởi vì một khi nội đan có hơi hư hại hậu quả thiết nghĩ sẽ không thể tưởng tượng.