Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 2796: Ngũ hành đủ, thế giới sinh



Trong lúc bốn người tìm kiếm nguyên nhân, cảnh tượng lúc trước lại xuất hiện nữa.

 

Chođến nay, đã xuất hiện mười mấy lần.

 

Tầng thứ tư xuất hiện tình huống này, rõ ràng cho thấynhững tiểu bối Đế Tôn Cảnh lịch lãm trong đó gặp phải chuyện gì.Trong các tiểu bối, không tính Dương Khai, thì Lam Huân, Tiêu Thần cùng Lôi Đình đều làhậu nhân cao tầng Tinh Thần Cung, mỗi một người đều không thể xảy ra chuyện bất ngờ.Sự tình trọng đại, đại trưởng lão Lôi Hồng không dám chần chờ lâu,truyền tin cho Đại Đế, bẩm rõ chuyện nơi này, xin Đại Đế quyết định xửlý thế nào.

– Đại Đế còn chưa có chỉ thị sao? Tiết Chính Mậu nóng nảy đi qua lại, đột nhiên dừng lại hỏiLôi Hồng.Dù rằng các đệ tử lịch lãm ở tầng thứ tư không phải hậu nhân của hắn, nhưng hắn là mộttrong bốn đại trưởng lão Tinh Thần Cung, cả đời dính liền với Thần Cung, vô cùng để ý ThầnCung.

 

Nếu không, ngày đó sao hắn lại ỷ mạnh hiếp yếu, đi đối phó Dương Khai.Lôi Hồng vừa lắc đầu, liền thấy ánh sáng trắng từ xa bắn tới, tinh thần chấn động vươn taynắm lấy, thoáng cảm ứng, thần sắc liền cổ quái.– Đại Đế nói sao? Tiêu Vũ Dương trầm giọng hỏi.Lôi Hồng nhìn ba vị trưởng lão khác, đáp:

– Yên lặng theo dõi…– Yên lặng theo dõi, làm sao mà yên lặng theo dõi được… Tiết Chính Mậu thì thào, dườngnhư không ngờ chỉ thị của Đại Đế như thế.22Tiêu Vũ Dương trầm ngâm một hồi, nói:

– Nếu Đại Đế đã nói vậy, đương nhiên là có lý củangài ấy, chúng ta không được tùy tiện nhúng tay quấy nhiễu.

 

Không ai dám làm trái mệnhlệnh của Đại Đế, nếu Đại Đế đã ra chỉ thị rõ ràng, tự nhiên mọi người phải nghe theo.Âm thầm suy đoán, mấy tiểu bối có lẽ không gặp nguy hiểm gì ở tầng thứ tư, cho nên Đại Đếmới không lo lắng.……………..Nửa tháng sau, trong không gian vỡ nát, Dương Khai nhíu mày.

 

Trong nửa tháng này, hắnxuyên qua các không gian vỡ nát, vận chuyển Huyền Giới Châu cắn nuốt rất nhiều lực lượngpháp tắc, thu hoạch rất lớn.Không nói bản thân có chút lĩnh ngộ lực thế giới, chỉ riêng Huyền Giới Châu cắn nuốt hấpthu pháp tắc thiên địa đã không thể tưởng tượng, từng cái thế giới vỡ nát hoàn toàn chônvui, mỗi một thế giới tan biến đại biểu cho Huyền Giới Châu cắn nuốt sạch pháp tắc trongđó.Mỗi lần, Dương Khai đều gặp địch ý cùng bài xích của thế giới đó, thế giới có lớn nhỏ, địch ýcó mạnh yếu.

 

Sấm sét chớp lóe giáng xuống là thường gặp, thậm chí có những thế giới vỡnát còn che giấu di chủng thượng cổ, mỗi một con đều rất mạnh mẽ, dưới ý chí thế giới saikhiến, chúng đều xông lên đánh tới tận nơi, liều chết với Dương Khai, để trục xuất kẻ địch,mặc kệ Dương Khai trốn sâu cỡ nào cũng không thoát được.May là chỗ này chỉ là tầng thứ tư, dù có những di chủng thượng cổ lưu lại, thực lực cũngkhông quá khủng bố, hiện tại Dương Khai đối phó cũng không khó.

 

Nếu là tầng thứ năm caonhất, tình hình sẽ không như vậy.

 

Tuy nhiên tầng thứ năm không thể trực tiếp đi vào từ khugiảm xóc, chỉ có thể tìm cửa vào trong một chỗ không gian vỡ nát tầng thứ tư.Mấy ngày qua, Dương Khai đã hủy diệt mấy chục cái không gian vỡnát, cũng chém giết không biết bao nhiêu di chủng thượng cổ, nhưng đếngiờ vẫn chưa phát hiện cửa vào tầng thứ năm, không rõ có phải là mìnhquá xui xẻo, hay là có quá ít cửa vào.

 

Nửa tháng khổ cực, tự nhiên thu hoạch không nhỏ.Chỉ là hiện giờ Dương Khai gặp chút chuyện khó.

 

Hắn cảm nhận được, Huyền Giới Châu đãcắn nuốt đủ pháp tắc thiên địa, chẳng những đủ, còn đến mức bão hòa, nhưng vẫn không từlượng biến dẫn tới chất biến, hình như cuối cùng thiếu cái gì, làm Huyền Giới Châu khôngthể đi tới một bước cuối cùng.

 

Điều này làm hắn không khỏi rối rắm.– Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, âm dương hóa ngũ hành, ngũhành đủ, thế giới sinh… Ngũ hành… Ngũ hành…Miệng không ngừng lầm bầm, ánh mắt Dương Khai chợt sáng lên, mơ hồ nắm bắt được gì.Một lát sau, hắn chợt đứng dậy, vung tay xé rách không gian trở về khu giảm xóc, ánh mắttỏa sáng sắc bén, tìm kiếm trong vô số mây mù.

 

Không lâu sau, ánh mắt hắn lóe sáng:– Tìm được rồi! Người chợt lóe trực tiếp xông về phía một đoàn mây mù tỏa ánh sáng vàng.Lập tức, người liền xuất hiện trong thế giới pháp tắc hệ kim vặn vẹo, cũng là thế giới đầutiên mà Dương Khai tiến vào từ nửa tháng trước.

 

Thiếu ngũ hành, vậy bù đủ ngũ hành làđược.

 

Trong Ngũ Sắc Bảo Tháp chỉ có không thiếu những thứ này.

 

Tế ra Huyền Giới Châu,mở cửa giới, toàn lực cắn nuốt pháp tắc cùng linh khí hệ kim.

 

Dương Khai phân ra tâm thầncảnh giác xung quanh.Làm nhiều lần, Dương Khai cũng có kinh nghiệm đối phó, dù sao thì mảnh thế giới này tuyệtđối sẽ không thờ ơ mặc cho hắn cướp đi lực lượng pháp tắc, nhất định sẽ quấy nhiễu bàixích.

 

Chỉ là căn cứ thế giới khác nhau, lực lượng pháp tắc khác nhau, phương thức bài xíchquấy nhiễu cũng sẽ khác nhau.Trên trời không có dấu hiệu mây mù ngưng tụ, điều này làm Dương Khai thoáng thở phào,trong thời gian này hắn thật bị sét đánh tới sợ, vừa nghe tiếng nổ là cả người giật thót, maymà pháp tắc hệ kim nơi này vặn vẹo, các pháp tắc khác không có chỗ dung thân, tự nhiên sẽkhông xuất hiện sấm sét.Tuy nhiên địch ý bài xích của thế giới này lại mãnh liệt chưa từng có, nếu không phải DươngKhai căn cơ vững chắc, thực lực hùng hậu, đã sớm bị bài trừ ra ngoài.– Sẽ là cái gì đây… Thần sắc Dương Khai chẳng những không căng thẳng, mà còn hưng phấn.Là địch với thế giới, chống lại thế giới, không phải ai cũng gặp được, mỗi một lần chống lạiđều làm người ta trưởng thành.

 

Trước kia Dương Khai tìm kiếm thế giới đều là loại các hệpháp tắc trộn lẫn, còn thế giới pháp tắc duy nhất này thì mới là lần đầu, bởi vậy không khỏimong chờ.Keeng… Tiếng kêu vang lên, như bảo kiếm rời vỏ.

 

Dương Khai nhìn theo âm thanh, liềnnhướng mày.

 

Chỉ thấy ở gần đó, một thanh kiếm linh khí màu vàng chói lọi hình thành, trôinổi trong hư không, lưỡi kiếm xoay tròn, mũi kiếm chỉ thẳng Dương Khai.– Kim kiếm… Dương Khai mỉm cười.

 

– Có chút…Keng keng keng…Tiếng vang reo liên tiếp, cắt tiếng lầm bầm của Dương Khai, sau đó khắp mọi hướng xuấthiện cả trăm thanh kiếm vàng, mỗi một thanh giống như khuôn đúc, không khác chút nào,hơn nữa mỗi một thanh kiếm đều tỏa ra khí tức lợi hại, có thể chém núi chém biển.Ục…Dương Khai không khỏi nuốt nước miếng, thần sắc cứng ngắc.

 

Kim chủ sắc bén, nhiều kimkiếm như vậy, mỗi một thanh tràn ngập địch ý, quả thật làm Dương Khai cười không nổi.Không chỉ vậy, còn có kim kiếm đang ngưng tụ, chỉ trong nháy mắt, trên trời dưới đất, trêndưới trải phải, Dương Khai liền chìm trong một mảnh biển kim kiếm, bản thân như conthuyền nhỏ cô độc giữa biển, lúc nào cũng có thể lật nhào.Vô số kim kiếm xuất hiện, cũng không lập tức chém giết Dương Khai, mà đồng loạt kêuvang, có linh tính cảnh cáo một tiếng, hội tụ thành kiếm ý kinh thiên, chấn nát bầu trời, điênđảo càn khôn.Dương Khai không động đậy, thần sắc ngưng trọng, sẵn sàng đón đỡ.

 

Sau 3 hơi thở, nhữngthanh kim kiếm rung chuyển, xoay tròn tốc độ cao, để lại những tàn ảnh, như có bàn tay vôhình khống chế, đột phá cản trở không gian, khoảng khắc đánh lên người Dương Khai.Bách Vạn Kiếm đã sớm tế ra, kiếm ý vô thượng bùng nổ, Dương Khai vung trường kiếmphòng thủ vững chắc.

 

Nhưng phòng ngự chỉ duy trì được một hơi thở liền tan vỡ.Keng keng keng keng vang lên, tia lửa tung tóe, Dương Khai bị đánh tung ra, kim kiếm đánhtới, muốn chém Dương Khai tan xác.

 

Dương Khai kinh hãi, dù không coi thường uy lựcnhững kim kiếm này, nhưng lại đánh giá thấp.

 

Vội vàng vận chuyển Bất Diệt Ngũ Hành KiếmKhí bao quanh người, nhưng cũng chỉ chớp mắt liền tan vỡ.Xẹt xẹt xẹt xẹt…Những tiếng vang nhỏ truyền ra, Dương Khai quần áo tả tơi, vô cùng thê thảm, trên mặtcũng rất nhiều vết thương, lộ ra xương trắng, máu chảy đầm đìa, nhìn rất đáng sợ.

 

Sau mộtđợt bắn, kim kiếm ổn định hơn, không phát động công kích lần nữa.Thiên hành đạo, tổn có thừa mà bổ không đủ, đối với ý chí mảnh thế giới này, sẽ không làmsự tình quá đoạn tuyệt, chỉ cố gắng khiến Dương Khai biết khó mà lui.

 

Dương Khai trải quacảnh này không biết bao nhiêu lần, tự nhiên quá quen.Bởi vậy dù hơi bị dày vò, nhưng hắn không tính thu tay, mà càng ra sức vận chuyển HuyềnGiới Châu cắn nuốt pháp tắc nơi này.

 

Thế giới nổi giận.

 

Vô số kim kiếm tỏa ra kiếm ý càngthêm kinh người, xoay tròn càng mạnh mẽ hơn.Vù….

 

Tiếng rít vang lên, kim kiếm lại đánh tới.Dương Khai sớm chuẩn bị trước, trầm giọng quát lớn:

– Long hóa! Lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long xuất hiện, đầu rồng màu vàng lóe lênsau người Dương Khai, nhập vào người hắn, sau đó thân hình Dương Khai phình to, thânthể vọt lên 3 trượng, những mảnh vảy hiện ra trên da thịt, trên đầu nổi lên 2 cục u, có thứ gìmuốntrồi lên.

 

Tay thành vuốt rồng, vô cùng sắc bén, mông mọc ra đuôi, Phi Hồng Mặc Long Giápkhoác lên người, uy phong lẫm liệt vô cùng.Trong thời gian này, cũng ở không, Dương Khai liền tu luyện bí thuật long hóa chân chính,có lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long hỗ trợ, tu luyện bí thuật này rất dễ dàng, hiện tạiDương Khai thi triển bí thuật long hóa còn mạnh hơn trước.Lần trước long hóa trước mặt Hoa Thanh Ti, Dương Khai nhớ mình chỉ cao có 2 trượng, cònhôm nay đã đến 3 trượng! Còn tu luyện nữa, sẽ càng cao to hơn.

 

Nếu không có Đế Bảo PhiHồng Mặc Long Giáp này, vậy lúc này Dương Khai đã trở nên trần truồng.Nháy mắt long hóa, ngàn vạn kim kiếm đã đánh tới.

 

Vươn vuốt rồng ra, túm lấy mười mấycây kim kiếm, thoáng dùng sức, bụp một cái, những kim kiếm này hóa thành đốm sáng biếnmất.–––-oOo–––-