Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 3918: Điên cuồng trốn chạy



“Muốn ta không chạy, vậy thì các ngươi đừng đuổi nữa a.” Dương Khai vừa trốn chạy, vừa thi pháp hô to. 

Nguyên Tiểu Man nói: “Ngươi dừng lại trước, chúng ta sẽ không đuổi nữa.” Trong lúc nói chuyện, nàng thầm nháy mắt ra dấu với Trương Khải cùng Quý Thiên Tinh, hai người hiểu ý, đều nhẹ gật đầu một cái. 

“Các ngươi dừng lại trước, ta sẽ không chạy nữa!” 

Nguyên Tiểu Man nhẹ nhàng cười lạnh: “Tiểu ca, ngươi đây là rượu mời không uống uống rượu phạt a, ta không biết ngươi từ đâu ra, nhưng e rằng ngươi còn không biết chúng ta lợi hại đến cỡ nào đúng không. Bằng vào thực lực của ngươi, chắc chắn sẽ không thể nào chạy thoát.” 

Quý Thiên Tinh phẫn nộ quát: “Tiểu tử, giao thi thể Kim Ô ra đây, ta sẽ tha mạng cho ngươi!” 

“Hảo hảo hảo, ta giao ta giao!” Dương Khai vội vàng gật đầu, sau đó lại chần chờ nói: “Thế nhưng các ngươi có ba người, ta giao cho ai a!” 

“Giao cho ta!” Không ngoài dự kiến, ba người liền cùng nhau hô to, hô xong thì lại liếc mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy địch ý, hận không thể chụp chết hai người bên cạnh. 

Nguyên Tiểu Man đảo mắt một vòng, nói: “Tiểu ca, giao Kim Ô thi thể cho ta, ta dẫn ngươi gia nhập Kính Hoa Thủy Nguyệt được không? Nhìn thực lực của ngươi, hình như là vừa mới tới thế giới bên ngoài Càn Khôn này không bao lâu a. Bên ngoài Càn Khôn khắp nơi hung hiểm, có bối cảnh cùng không có bối cảnh là hai chuyện không giống nhau, đến lúc đó ngươi gia nhập Kính Hoa Thủy Nguyệt của ta, ta sẽ bảo vệ ngươi bình an sống qua ngày.” 

“Ngươi có thể dẫn ta gia nhập Kính Hoa Thủy Nguyệt ư?” Dương Khai tỏ vẻ tâm động hỏi lại. 

Nguyên Tiểu Man cười nói: “Đừng nhìn ta như vậy, ta là trưởng lão của Kính Hoa Thủy Nguyệt, dẫn một người gia nhập thì có vấn đề gì? Hơn nữa không ngại nói cho ngươi biết, trong Kính Hoa Thủy Nguyệt của ta còn có rất nhiều nữ đệ tử xinh đẹp, sau khi ngươi gia

nhập vừa ý người nào, ta còn có thể làm mai mối tác hợp cho các ngươi!” 

Tiện tỳ! Trương Khải cùng Quý Thiên Tinh trong lòng mắng to Nguyên Tiểu Man nói dối không biết xấu hổ, vì thi thể của đầu Kim Ô kia mà ngay cả loại này chiêu số cũng đem ra dùng, quả thực là đã ném đi thể diện của Khai Thiên Trung phẩm. 

Nhưng khi cẩn thận ngẫm lại thì cũng chẳng có gì lạ, thi thể của Kim Ô quý hiếm đến cỡ nào, nếu như có thể làm cho tên tiểu tử kia cam tâm tình nguyện giao ra, vậy thì cái giá nho nhỏ đó có là gì? 

“Những nữ đệ tử kia có xinh đẹp bằng ngươi không? Nếu như ta vừa ý ngươi thì làm sao bây giờ?” 

Nguyên Tiểu Man sắc mặt lạnh lẽo, thầm mắng Xú tiểu tử không biết tốt xấu, nhưng vẫn như cũ tủm tỉm cười nói: “Vậy thì phải xem xem bổn sự của ngươi như thế nào. Nếu như có thể làm cho bổn cô nương ái mộ, vậy thì bổn cô nương theo ngươi cũng được!” 

“Không gạt ta chứ?” Dương Khai đại hỉ nói! 

“Đương nhiên là không gạt ngươi.” 

Mắt thấy một đôi cẩu nam nữ bên kia trong lúc truy đuổi bỏ trốn mà vẫn có tâm tư nói những lời này, Trương Khải cười lạnh nói: “Tiểu tử, nếu ngươi như tin nàng, vậy ta cam đoan ngươi không thể nào thấy

được ánh mặt trời ngày mai đâu. Không bằng gia nhập Tăng Ác Địa của ta, Tăng Ác Địa của ta không có nhiều nữ đệ tử xinh đẹp, nhưng bổn tọa có thể cam đoan với ngươi, những chuyện khác không dám nói, nhưng giúp cho ngươi trong lúc sinh thời tấn chức Khai Thiên Tứ phẩm thì vẫn có điểm nắm chắc rất lớn!” 

“Khai Thiên Tứ phẩm!” Dương Khai kinh hô một tiếng. 

Trương Khải nói: “Võ giả chúng ta, tu hành cả đời, mọi thứ bên ngoài đều là phù du, chỉ có thực lực của bản thân mới là căn cơ, chỉ cần nắm giữ lực lượng trong tay mình, đến lúc đó muốn dạng nữ nhân nào mà chẳng được?” 

“Vị đại nhân này nói rất có lý a!” Dương Khai không ngừng gật gật đầu. 

Nguyên Tiểu Man nộ mà quay đầu trừng mắt Trương Khải: “Sao ngươi lại phá đám ta?” 

Trương Khải hừ lạnh, chẳng thèm phản ứng nàng ta, tiếp tục ân cần thiện dụ: “Chàng trai, giao thi thể Kim Ô cho ta, ta có thể lấy đạo ấn của mình ra thề, những lời vừa rồi tuyệt đối không lừa ngươi!” 

Lời này đúng là có chút thành ý, lấy đạo ấn của mình ra thề, ai cũng không dám khinh thị, một khi vi phạm lời thề, vô cùng có khả năng làm cho đạo ấn bị long đong, Đại Đạo bị ngăn trở.

Nguyên Tiểu Man hình như cũng không ngờ tới việc Trương Khải lại có thể làm đến mức này, trong lúc nhất thời cũng quên mất việc chất vấn hắn. 

Dương Khai từ xa xa nói vọng lại: “Ta cảm nhận được thành ý của vị đại nhân này, quả thực khiến cho người ta tâm động, bất quá các ngươi không phải có ba người hay sao, ta muốn nghe xem vị đại nhân cuối cùng có thể đưa ra điều kiện gì!” 

Quý Thiên Tinh nhe răng cười nói: “Cho ngươi một con đường sống thì sao?” 

Dương Khai nói: “Lời nói của vị đại nhân này không hề có thành ý, ngươi không cần nghĩ tới thi thể của Kim Ô nữa đâu, dù ta có ném đi thì cũng sẽ không cho ngươi.” 

Nguyên Tiểu Man liền vội vàng gật đầu: “Ngàn vạn lần đừng cho hắn, tên này tâm ngoan thủ lạt, nếu ngươi giao thi thể Kim Ô cho hắn, vậy khẳng định là sẽ không có kết cục hay ho gì!” 

Trương Khải cũng nói: “Tiểu tử, nói đến thế thôi, nên lựa chọn thế nào thì tự ngươi suy ngẫm, nhanh chóng quyết đoán a!” 

“Các ngươi chờ một chút, ta phải cân nhắc một chút! Các ngươi truy gần quá làm ta không tâm tình suy tư a.” Dương Khai trả lời. 

Trương Khải trầm giọng nói: “Ta thấy ngươi không hề có thành ý,

đừng có giả vờ ngây thơ diễn trò như vậy nữa! Vẫn là câu nói kia, nếu ngươi không giao ra thi thể của Kim Ô, vậy thì Càn Khôn này tuy lớn, nhưng lại không có nơi cho ngươi dung thân đâu!” 

Nguyên Tiểu Man hừ lạnh: “Gian ngoan mất linh!” 

Trong lúc nói chuyện, tốc độ của mấy người bọn họ cũng không hề giảm sút một chút nào, không ngừng kéo gần khoảng cách với Dương Khai. Nhưng tiểu tử kia quả thực làm cho người ta tức giận, mỗi khi khoảng cách giữa hai bên được kéo gần lại đến một mức độ nhất định thì thân hình của hắn lại loé lên một cái, Không Gian pháp tắc tỏa ra, thoáng cái liền thuấn di ra xa xa, làm cho bọn hắn không thể ra tay quấy nhiễu thành công. 

Thật sự không nghĩ ra, từ lúc nào trong Tam Thiên thế giới này lại nhiều ra một tên Đế Tôn cảnh chạy giỏi như vậy, vậy mà có thể khiến cho một đám Khai Thiên cảnh phải hít bụi ở phía sau. 

Sau một ngày nhàn hạ, Hồng lão cũng lại đuổi theo, ngoài ra, bọn họ còn cảm nhận được khí tức của Lan phu nhân ở xa xa đang cấp tốc chạy tới đây. 

Lan phu nhân trước đó là người hao tổn nhiều nhất trong trận chiến với Kim Ô, cho nên nàng cũng khởi hành trễ nhất. Có điều người ta thực lực cao, mặc dù ngay từ đầu bị bỏ lại khá xa, nhưng vẫn có thể

chầm chậm đuổi kịp được. 

Lại nửa ngày sau, năm vị Khai Thiên cảnh một lần nữa tề tụ, sánh vai với nhau trong tinh không. 

Lan phu nhân tỏ vẻ cổ quái, nhìn bốn người rồi nói: “Tiểu tử kia chạy giỏi như vậy?” 

Nguyên Tiểu Man hận đến mức ngứa răng, nói: “Cũng không biết gia hỏa này từ nơi nào xuất hiện, đợi đến khi cô nãi nãi bắt được hắn, nhất định sẽ lột da rút gân hắn ra!” 

Mấy người khác mặc dù không nói chuyện, nhưng hiển nhiên cũng đều căm tức đầy một bụng, việc này mà lan truyền đi thì thật sự rất mất mặt a. 

Lan phu nhân khẽ cười nói: “Đợi các ngươi bắt được hắn rồi nói, ta đi trước một bước đây!” 

Vừa dứt lời, thân hình của nàng ta chợt bùng nổ, bay về phía trước với một tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt liền kéo ra một khoảng cách thật lớn với bốn người khác. Khi thấy tình cảnh này xảy ra, đám người Nguyên Tiểu Man đều tràn đầy vẻ không cam lòng, bọn họ ý thức được rằng thi thể của đầu Kim Ô kia sợ là không có liên quan đến bọn họ nữa rồi. Hết cách rồi, thực lực không bằng Lan phu nhân, tốc độ cũng không bằng người ta, tiểu tử kia chạy nhanh đấy,

nhưng có thể thoát khỏi sự truy kích của một vị Khai Thiên Lục phẩm sao? Cho dù là mấy người bọn hắn thì e rằng cũng không có bổn sự này. 

Quả nhiên, khi chứng kiến Lan phu nhân từ sau lưng truy kích lên, Dương Khai cũng có hơi sợ hãi, mấy tên Khai Thiên Tứ phẩm đuổi theo hắn trong một khoảng thời gian dài như vậy nhưng lại không có cách nào bắt được hắn, trong khi Lan phu nhân này vừa đến thì liền tạo cho hắn áp lực cực lớn. 

Chiếu theo tốc độ kinh người của bà chủ khách điếm, dù mình có Không Gian pháp tắc thì cũng trốn không được bao lâu, bị đuổi kịp là sự tình sớm hay muộn thôi. 

Đúng vào lúc này, hắn bỗng lên tiếng hô to: “Bà chủ, dù gì ta cũng đã ở trong Đệ Nhất Khách Điếm của ngươi bốn tháng, bỏ ra rất nhiều Khai Thiên Đan, ngươi nỡ đối xử với ta như vậy sao?” 

Lan phu nhân khanh khách cười khẽ: “Yên tâm đi, ta chỉ muốn thi thể của Kim Ô chứ không có làm gì ngươi đâu. Tốt nhất là ngươi đừng nên chạy nữa, ngoan ngoãn giao thi thể của Kim Ô ra đây cho bớt phiền toái.” 

Dương Khai bi phẫn đến tột đỉnh: “Đệ Nhất Khách Điếm cũng làm ra loại sự tình ỷ thế hiếp người lấy mạnh hiếp yếu này sao?”

Lan phu nhân nói: “Bổn cung giờ phút này làm việc, không đại diện cho Đệ Nhất Khách Điếm, đây là ý tứ cá nhân của ta.” 

“Đại diện hay không còn không phải chỉ dựa vào một câu nói của ngươi hay sao! Bà chủ, ngươi đừng ép ta a, bằng không ngươi sẽ phải hối hận!” 

Lan phu nhân có hơi hăng hái nói: “Ngươi muốn làm gì a?” 

“Ngươi chờ đó cho ta!” Dương Khai cắn răng quát khẽ, vừa chạy trốn vừa loay hoay làm gì đó. 

Giây lát sau, hắn bỗng nhiên giơ tay lên, bắn mấy cái tiểu hắc điểm ra hai bên trái phải, đồng thời Dương Khai còn thi pháp hô to: “Mười cái Không Gian giới chỉ, trong đó một cái chứa thi thể Kim Ô, các ngươi tự đi tìm a, ai tìm được t hì nó sẽ là của người đó, không có liên quan gì tới ta nữa!” 

Lời này vừa ra, Lan phu nhân liền biến sắc, thầm mắng Xú tiểu tử tâm tư ác độc, lại nghĩ ra loại phương pháp vô sỉ này. 

Đám người Nguyên Tiểu Man cũng đều chau mày, mặc dù biết rõ đây có thể là cách Dương Khai chuyển dời lực chú ý của bọn họ, mười cái Không Gian giới chỉ này rất có thể là đều không có gì, nhưng bọn hắn cũng không dám bỏ qua. 

Vạn nhất thi thể của Kim Ô thật sự nằm trong một cái Không Gian

giới chỉ nào đó thì sao, mình không đi điều tra, chẳng phải là không công tiện nghi người ngoài rồi sao? 

Trong lòng có điểm nghi kị, năm vị Khai Thiên Trung phẩm lập tức phân tán ra, bay về phía những mục tiêu bất đồng. 

Năm phút sau, mười cái Không Gian giới chỉ đã bị mấy người bọn họ tìm được toàn bộ, nhưng sau khi cẩn thận kiểm tra một phen, bên trong đừng nói là có thi thể của Kim Ô, thậm chí ngay cả một cọng lông cũng không có. 

Nguyên Tiểu Man nghiến chặt hàm răng, làm vang lên những tiếng xoẹt xoẹt, nói: “Ta nhất định phải giết chết hắn!” Loại cảm giác biết rõ là bẫy rập mà vẫn phải nhảy xuống này thật sự là quá buồn nôn, nàng âm thầm thề, chờ đến khi nàng bắt được Dương Khai thì chắc chắn sẽ không cho hắn một kết cục tốt. 

“Thi thể Kim Ô đã được giao cho các ngươi, sao các ngươi vẫn còn đuổi theo ta như vậy, chẳng lẽ các ngươi còn muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?” Dương Khai ở phía trước hô to, trong thanh âm tràn đầy sự phẫn nộ. 

“Tiểu tử ngươi bớt xạo sự đi!” Trương Khải hừ lạnh. 

Dương Khai nói: “Không tin thì chính các ngươi kiểm tra thoáng một phát, chắc chắn thi thể kia đã bị ai đó trong số các ngươi lấy được,

sau đó vụng trộm giấu đi, hiện tại còn muốn giá họa cho ta!” Lan phu nhân tức quá hóa cười: “Tiểu tử này châm ngòi ly gián đấy...” 

Nguyên Tiểu Man khẽ nói: “Dù sao hai cái Không Gian giới chỉ mà ta lấy được đều không có gì hết.” Nàng quay đầu nhìn về phía những người khác, những người khác đều tỏ vẻ mình cũng giống vậy. 

“Cũng không biết hắn nói thật hay giả!” Nguyên Tiểu Man ung dung nói. 

Trương Khải trừng nàng: “Não ngươi đắp hết vào ngực rồi đúng không? Quả nhiên là ngực to không não, Lan phu nhân đã nói rằng hắn đang khích bác ly gián, ngươi còn muốn tiếp tục bị lừa sao?” 

Nguyên Tiểu Man nói: “Ngươi gấp cái gì? Ta chỉ tùy tiện nói vậy, chứ làm gì có chuyện bị lừa, ngươi gấp gáp như vậy, có phải là do trong lòng có quỷ hay không?” 

“Mặc kệ ngươi!” Trương Khải cả giận nói. 

Lan phu nhân nói: “Muốn chứng minh là thật thì cũng đơn giản.” Nàng bỗng hô to một tiếng: “Dương Khai, ngươi có dám dùng đạo ấn của mình để thề rằng người đã giấu thi thể Kim Ô vào trong mười cái Không Gian giới chỉ kia hay không? Nếu như ngươi dám thề, vậy thì chúng ta lập tức dừng lại!” 

Dương Khai cả giận nói: “Đồ vật đã đưa cho các ngươi, vì sao ta lại

còn phải thề, có còn vương pháp hay không?” 

Quý Thiên Tinh cười to: “Vương pháp? Ở bên ngoài Càn Khôn này, thực lực là vương pháp, ngươi không có thực lực, cũng chỉ có thể để mặc người ta chém giết thôi!” 

Dương Khai cắn răng: “Thụ giáo!” 

Không có gì hay để nói nữa, tiếp tục đuổi a, thi thể Kim Ô khẳng định là không bị hắn ném ra ngoài. Bất quá không thể không nói, tiểu tử này bày ra một hồi dương mưu thật đẹp, mặc dù không cải biến được kết cục cuối cùng, nhưng ít nhất cũng trì hoãn được mọi người một hồi.