Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4632: Đả Ngưu



Vị Kim sư tỷ này tuyệt không phải một vị đóng cửa khổ tu có được lục phẩm chi cảnh, bởi nàng cực kỳ tinh thông đối với đấu chiến chi đạo, hiển nhiên là từng có không ít kinh nghiệm liều mạng tranh đấu. 

Lúc này toàn lực xuất thủ, không thấy chút vẻ yếu đuối của nữ tử, ngược lại kiên cường đến cực điểm. 

Dương Khai lấy bất biến ứng vạn biến, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn. 

Một trận ác chiến kịch liệt, gián tiếp thoát ra ngàn vạn dặm hư không, đánh tận nửa tháng. 

Một đoạn thời khắc, Dương Khai không còn hai mắt đục ngầu, mà đã nở rộ tia sáng chói mắt. 

Khốn đốn nhiều ngày trong con nhộng, tại thời khắc này rốt cục phá kén thành bướm. 

Duỗi ra một tay hóa quyền thành chỉ, đối mặt trường kích đâm tới kia, không trốn tránh, chỉ là nhẹ nhàng bấm tay trên trường kích, nặng nhẹ không đồng nhất mà gảy bảy tám lần. 

Không có chút lực đạo công kích nào lại khiến Kim sư tỷ có hơi dừng lại, như thể khí cơ trong nháy mắt này quay vòng không linh, trường kích đưa đến trước ngực Dương Khai đột nhiên định trụ lại. 

Dương Khai mỉm cười, Kim sư tỷ chầm chậm thu kích, dưới kim giáp che mặt, một đôi mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. 

"Đa tạ sư tỷ thành toàn!" Dương Khai ôm quyền. 

Nếu không có vị Kim sư tỷ này lấy thân làm đá mài đao, trong nửa tháng này toàn lực xuất thủ, trợ hắn khám phá huyền cơ, đột phá gông cùm xiềng xích, Dương Khai muốn tiến thêm một bước trên Không Gian Chi Đạo, chỉ sợ còn cần cơ duyên nữa. 

Mà bây giờ, hắn cuối cùng đặt chân đến tầng thứ tám,đăng phong tạo cực. 

Không chỉ như thế, càng ngộ ra một chiêu thức đối địch mới. "Thần thông vô lại này của ngươi, tên là gì?" Kim sư tỷ hỏi. 

Dương Khai lắc đầu cười nói: "Cũng không phải thần thông gì đó, chỉ là một loại vận dụng thô thiển của Không Gian Pháp Tắc, cũng không tính là vô lại a?"

Kim sư tỷ thản nhiên nói: "Truy tìm khí cơ, truy bản tố nguyên, công kích trực tiếp vào Tiểu Càn Khôn, khiến càn khôn địch rung chuyển không yên, không đáng kể, nhưng nếu phong bế khí cơ, chặt đứt căn 

nguyên, thì sao có thể thôi động thiên địa vĩ lực tranh đấu chém giết, thủ đoạn đứng ở thế bất bại bực này, không phải vô lại thì là cái gì?" 

Nói ngắn gọn, thủ đoạn đối địch mới này là thông qua Không Gian Pháp Tắc, trực tiếp công kích Tiểu Càn Khôn địch nhân, cho nên vừa rồi Kim sư tỷ thế công lăng lệ liên tục nửa tháng kia mới có thể bị hắn nhẹ nhõm hóa giải trong nháy mắt. Tiểu Càn Khôn bị rung chuyển, Kim sư tỷ dù có thiên đại bản sự cũng khó có thể giãy. 

Nàng cố nhiên còn có sức tái chiến, nhưng Dương Khai cứ xuất ra thủ đoạn như thế, nàng từ đầu đến cuối đều phải bị áp chế gắt gao, lúc này sảng khoái dừng tay. 

Huống chi, nàng cũng không phải muốn liều mạng với Dương Khai, trước đó xuất thủ cũng chỉ là thấy hắn bị khốn nhiễu, âm thầm tương trợ. 

Tiểu Càn Khôn chính là căn cơ của võ giả Khai Thiên cảnh, là lực lượng nguồn suối, thời điểm Dương Khai cùng Tả Quyền Huy tranh đấu, bị cảnh giới áp chế, khi bị công kích Tiểu Càn Khôn cu ̃ng rung chuyển bất an, bị thua thiệt không nhỏ, có kinh nghiệm này, nên

mới có cảm ngộ, lĩnh ngộ ra loại thủ đoạn đối địch này. 

Thành ra như lời Kim sư tỷ nói, thủ đoạn này xác thực đủ vô lại. Bình thường, cho dù là thượng phẩm Khai Thiên, cho dù biết điểm này, cũng khó có thể công kích trực tiếp Tiểu Càn Khôn địch nhân, Dương Khai lại có thể thông qua Không Gian Pháp Tắc để khóa chặt khí cơ, lần theo vết tích thiên địa vĩ lực địch nhân sử dụng, truy bản tố nguyên, lấy Không Gian Pháp Tắc tấn công vào trong Tiểu Càn Khôn địch nhân. 

Thủ đoạn này quỷ bí khó phòng, muốn thành công thi triển, lại cần một chút vận khí, cộng thêm kiên nhẫn. Cái bấm tay nhẹ nhõm kia của Dương Khai, phá vỡ thế công cảu Kim sư tỷ, đó đã phải là dựa vào nửa tháng ác chiến mới làm nổi. 

"Ngươi làm sao có thể nghĩ ra chiêu số vô lại bực này?" Kim sư tỷ có vẻ hiếu kỳ nhìn hắn. 

Hai chữ vô lại này xem ra là chạy không thoát, Dương Khai cũng không biện giải, nói: "Lúc trước may mắn được chứng kiến Phá Đạo Pháp Ấn Tử Quỳnh Thiên, có phần được dẫn dắt, lại cùng Tả Quyền Huy đại chiến mấy trận, có hơi suy nghĩ, hôm nay chỉ là nước chảy thành sông." 

Tại Thái Khư cảnh, tiến vào Vô Lão Chi Địa tham dự Đoạt Linh Chi

Chiến, từng bị một người mai phục, người sử dụng Phá Đạo Pháp Ấn, bí thuật này xuất từ Tử Quỳnh Động Thiên, chính là bí mật bất truyền cực kỳ nổi danh của Tử Quỳnh Động Thiên. 

Phá Đạo Pháp Ấn, tên như ý nghĩa, là thần thông nhằm vào đạo ấn mà phát, giữa cấp độ trên Đế Tôn, dưới Khai Thiên, uy năng môn thần thông này cực kì khủng bố, bởi vì võ giả tại cảnh giới này, đạo ấn chính là căn bản, đạo ấn bị công kích, đều không có kết quả gì tốt. 

Tiểu Càn Khôn là căn cơ Khai Thiên cảnh, nếu có thủ đoạn gì có thể trực tiếp nhằm vào Tiểu Càn Khôn, như vậy trong tranh đấu đương nhiên có thể chiếm cứ đại lợi. 

Kim sư tỷ gật đầu, không tiếc tán thưởng: "Đây là thủ đoạn lấy yếu thắng mạnh hiếm thấy trong cả thiên hạ, đáng tiếc lại câ ̀n Không Gian Pháp Tắc làm cơ sở, người thường muốn học cũng học không được." 

"Sư tỷ quá khen." Dương Khai khiêm tốn một tiếng. 

Lấy thực lực Dương Khai hôm nay, dưới thượng phẩm Khai Thiên có thể xưng vô địch, nhưng nếu đối đầu thượng phẩm Khai Thiên, vẫn là có nhiều thua thiệt. Bản thân hắn cũng trong thời gian ngắn ngủi có được tu vi thượng phẩm Khai Thiên, biết rõ võ giả cấp độ này cường đại cùng chênh lệch thật lớn so với lục phẩm.

Bây giờ có thêm thủ đoạn đối địch như này, nếu lại đụng phải một thằng thượng phẩm như Tả Quyền Huy, cũng không đến mức chật vật như lần trước. 

"Thế giới phàm tục có một môn kỹ xảo, gọi là Cách Sơn Đả Ngưu, có dị khúc đồng công chi diệu với thủ đoạn này của ngươi." 

Dương Khai đánh rắn thuận côn, cười hắc hắc: "Tạ sư tỷ ban tên cho! Ngày sau thủ đoạn này gọi Đả Ngưu." Đả Ngưu đánh cũng không phải đánh trâu, mà ;à chuyên đáTiểu Càn Khônnh địch nhân ! 

Kim sư tỷ im lặng không nói, cũng không biết là tâm tình như thế nào, thủ đoạn thần diệu như thê ́, lại bị hắn thuận miệng ấn lên một cái danh tự phàm tục, không biết có nên nói là phung phí của trời hay khonog. 

Một viên không gian giới bay đến Dương Khai, Kim sư tỷ quay người bay về Càn Khôn điện, rất nhanh không thấy bóng dáng. 

Trong giới chỉ chính là vật liệu trước đó Dương Khai câ ̀n nàng đi chọn mua, thấy không sai, Dương Khai cũng cong người trở lại Càn Khôn điện, tiếp tục công việc tu bổ Càn Khôn đại trận. 

Hơn một ngàn chỗ sơ hở đã được hắn thôi diễn hoàn thiện, bây giờ có những tài liệu này, chỉ cần làm từng bước tu sửa là đủ. 

Quá trình này bỏ ra một năm.

Một năm sau, Dương Khai buồn bực ngán ngẩm ngồi chỗ trung tâm Càn Khôn đại trậnn, lẳng lặng chờ đợi. 

Tu bổ đại trận đã xong, mặc dù cảm thấy hẳn là không có vấn đề gì, nhưng tóm lại là muốn thí nghiệm thực tế mới có thể xác định, bản ý là muốn tự mình thí nghiệm, ai ngờ Kim sư tỷ lại cực lực ngăn cản, bất đắc dĩ, chỉ có thể để nàng đi. 

Dương Khai cũng biết nàng ngăn cản mình là vì tốt cho mình, nếu Càn Khôn đại trận thật sự được tu bổ hoàn thiện, tất nhiên là không có vấn đề, nếu xảy ra chỗ sơ suất, từ ngoài ức vạn dặm thi triển Càn Khôn độn pháp truyền tống về, rất có thể sẽ gặp phải ngoài ý muốn. 

Vô số năm qua, có thể tu bổ Càn Khôn đại trận chỉ có mình Dương Khai, Kim sư tỷ làm sao có thể để hắn gánh chịu nguy hiểm này? 

Người mặt lạnh tim nóng! Từ lần trước nàng không nói một lời xuất thủ trợ mình đột phá gông cùm xiềng xích, Dương Khai đã nhìn ra điểm này. 

Những năm quâ, Dương Khai đến nay đều không thể nhìn thấy chân chính dung nhan dưới bộ kim giáp kia, nữ tử này một mực giáp bất ly thân, chưa bao giờ tháo xuống. 

Càn Khôn đại trận bỗng nhiên loé lên điểm điểm huỳnh quang, như ngàn vạn đom đóm bay lên không nhảy múa, Không Gian Pháp Tắc

ba động, không gian vặn vẹo biến hóa một trận, Kim sư tỷ đột ngột xuất hiện. 

Đã trải qua ngắn ngủi hoàn hồn, Kim sư tỷ nhìn Dương Khai gật gật đầu, ra hiệu đại trận đã tu bổ hoàn thiện: "Chưởng giáo từng có phân phó, sau khi ngươi tu bổ xong Càn Khôn điệnnơi đây, cho ngươi một năm nghỉ ngơi, một năm sau lại đến nơi đây, ta dẫn ngươi đi chỗ Càn Khôn điện tiếp theo." 

Dương Khai đứng dậy phủi mông một cái: "Không cần, hiện tại đi thôi." 

Kim sư tỷ lặng yên một chút, cũng không khuyên giải nói: "Chờ một lát, ta nói với người trấn thủ nơi đây một tiếng." Quay người ra khỏi đại điện. 

Chốc lát, hai người từ trong Càn Khôn điện lướt đi, thẳng đến vực môn. 

Kim sư tỷ vốn là muốn tế ra phi hành bí bảo để đi đường, nhưng mà Dương Khai không để nàng làm như thế, thân phụ Không Gian Pháp Tắc, dưới tình huống nhân số không nhiều, Dương Khai đi đường cũng không cần mượn nhờ bí bảo gì. 

Chỉ một tháng sau, hai người xuyên qua mười đại vực, đi vào trong một chỗ Càn Khôn điện vứt bỏ khác.

Nơi đây cũng có lục phẩm Khai Thiên trấn thủ, lại cũng là người Đại Chiến Thiên, hiển nhiên là đồng môn của Kim sư tỷ, hai người đơn giản nói chuyện một phen, Dương Khai thuận lợi tiến nhập trong Càn Khôn đại điện đã phong bế nhiều năm. 

Có mười năm kinh nghiệm trước đó, lần này Dương Khai hiệu suất cao hơn. 

Kiểm tra toàn bộ Càn Khôn đại trận, chỉ tốn chưa tới nửa năm, thôi diễn nửa năm, lại mất hơn nửa năm tu bổ, tốc độ nhanh chóng, đã không phải như lần thứ nhất có thể so sánh. 

Kim sư tỷ lại dẫn hắn tiến về chỗ Càn Khôn điện thứ ba. 

Toàn bộ 3000 thế giới, số lượng Càn Khôn điện bởi vì lâu năm thiếu tu sửa mà bỏ đi không coi là nhiều, chỉ có năm nơi mà thôi. 

Tính cả thời gian đi đường, mỗi một chỗ Càn Khôn điện đều cần hao phí gần hai năm của Dương Khai. 

Tiến về nơi thứ tư Càn Khôn điện, đi đường tắt qua Lang Gia vực, Dương Khai đi Lang Gia phúc địa, muốn thăm hỏi Trương Nhược Tích. 

Lần trước sau khi tin tức Thế Giới Thụ Tinh Giới truyền ra, 108 nhà động thiên phúc địa tề tụ Tinh Giới, Lang Gia phúc địa tất nhiên cu ̃ng phái người tới, có lẽ là bởi vì có quan hệ Trương Nhược Tích

cùng Cố Phán, thái độ của vị thất phẩm ngoại vụ sứ Lang Gia phúc địa đối với Dương Khai cực kỳ thân hòa. 

Dương Khai từng qua hắn tìm hiểu tin tức về Trương Nhược Tích, biết được lúc kia Nhược Tích đang bế quan tu hành, cho nên không thể đi theo. 

Dương Khai không khỏi có chút tiếc nuối. 

Chuyến này nếu đi ngang Lang Gia phúc địa, tất nhiên là muốn đi thăm. 

Ai ngờ lại vẫn không thể toại nguyện, Nhược Tích đã tấn thăng Khai Thiên! Hai năm trước cùng Cố Phán rời Lang Gia phúc địa, tiến về Tinh Giới. 

Lại hỏi qua phẩm giai Nhược Tích, biết được là ngũ phẩm Khai Thiên như trong dự liệu, Dương Khai yên tâm. 

Nhược Tích không tại, Cố Phán cũng không tại, Dương Khai không có tâm tư lưu lại, Lang Gia phúc địa thì lại cực kỳ hiếu khách, dù sao bây giờ Tinh Giới làm đầu ngọn gió, lưu truyền sôi sùng sục khắp cả 3000 thế giới, Dương Khai thân là Đại Đế Tinh Giới, càng là lục phẩm Khai Thiên, không cho phép người khinh thị. 

Xin miễn hảo ý, Dương Khai cùng Kim sư tỷ lần nữa lên đường. Lại vội vàng mấy năm, trong chỗ Càn Khôn điện thứ năm, sau một

phen thí nghiệm, xác định Càn Khôn đại trận đã tu bổ hoàn thiện, Kim sư tỷ trịnh trọng lấy ra một khối lệnh bài màu vàng, hai tay dâng cho Dương Khai. 

Dương Khai nhíu mày tiếp nhận, phát hiện lệnh bài màu vàng kia rất nặng, chính diện là một chữ Càn lớn, mặt trái là một chữ Khôn, không biết có công dụng gì.