Hoàng đại ca và Lam đại tỷ lại ngoảnh mặt làm ngơ, chuyên tâm thương nghị.
Hoàng đại ca nói: "Trừ bỏ những tên làm người ta ghét kia, thì tổng cộng có ba mươi ba người."
30 vị thất phẩm Khai Thiên trên thuyền, tăng thêm ba người Lục Mộc, Đại Dịch và Dương Khai, thì vừa vặn là 33.
Lam đại tỷ cười hì hì nói: "Một người một nửa."
Hoàng đại ca ưu sầu nói: "Còn thừa một người."
Lam đại tỷ khoát tay nói: "Dương đệ đệ coi như xong, hắn có vẻ không quá thông minh, so với những Tiểu Thạch tộc kia cũng chẳng tốt đẹp hơn là bao, để hắn đi khu trừ những đồ vật chán ghét kia đi, chúng ta còn bớt việc."
"Ngươi nói đúng." Hoàng đại ca nghiêm túc gật đầu.
Gân xanh trên trán Dương Khai thay nhau nổi lên, nếu không phải hắn biết rõ mình thực sự là đánh không lại hai vị này, thì hắn là rất muốn hỏi, tại sao hắn lại không quá thông minh ?!
Nguyên bản Lục Mộc Thần Quân và Đại Dịch Thần Quân tràn đầy bi thương, nhưng nghe hai người nói như vậy, bọn hắn đều có chút cười trên nỗi đau của người khác.
Hoàng đại ca và Lam đại tỷ thương nghị hoàn tất, hai người cùng nhau quay đầu nhìn về nhìn bên này, Lục Mộc và Đại Dịch vội vàng thu liễm nụ cười trên mặt, lộ vẻ nghiêm túc.
Hoàng đại ca nói: "Dương đệ đệ, vừa rồi chúng ta thương lượng một chút, chúng ta cũng không phải là không thể hỗ trợ ngươi, dù sao ngươi cũng là đệ đệ của chúng ta, nếu ngươi đến cầu chúng ta, thì chúng ta không thể ngồi xem mặc kệ."
Lam đại tỷ tranh thủ thời gian nối liền: "Nhưng là chúng ta cũng có điều kiện."
Dương Khai đã biết rõ điều kiện của bọn hắn nhưng vẫn giả vờ hoàn toàn không biết gì cả, tò mò hỏi: "Hai vị có điều kiện gì?"
Hoàng đại ca nói: "Là như vậy, lần trước sau khi ngươi đi, thủ hạ của chúng ta cấp tốc khuếch trương binh lực, bây giờ mỗi bên đều đã có mấy ngàn vạn đại quân, chúng ta rất khó chỉ huy điều hành hết, cho
nên cần một chút tướng lĩnh sĩ quan có thể nghe theo hiệu lệnh của chúng ta! Ta thấy mấy người mà ngươi mang tới lần này rất phù hợp, ngươi để cho bọn hắn đến dưới trướng chúng ta hiệu lực, như vậy thì chúng ta cũng có thời gian tới giúp ngươi!"
Dương Khai còn chưa mở miệng đáp lời, Lục Mộc Thần Quân đã vội vàng la lên: "Hai vị đại ca đại tỷ, có thể đổi một điều kiện khác hay không?"
Hắn xem như thấy rõ, hai vị có thể xưng là vô địch thiên hạ này căn bản là đang chơi một loại trò chơi giết thời gian, nhưng dù sao hắn cũng là bát phẩm Khai Thiên, không đi trảm yêu trừ ma, vệ đạo thiên hạ, lại bồi tiếp hai đứa bé chơi đùa ở chỗ này, truyền đi giống kiểu gì, hắn không biết xấu hổ sao?
Loại chuyện này tuyệt đối là không thể đáp ứng.
Mặc dù Đại Dịch Thần Quân không nói chuyện, nhưng rõ ràng cũng là có ý tứ này.
Hoàng đại ca quả quyết từ chối: "Chúng ta chỉ có điều kiện này, nếu không đáp ứng thì các ngươi đi thôi."
Dương Khai vội vàng hướng bên cạnh nhìn lại, dùng ánh mắt bi thương, trầm trọng nói: "Hai vị Thần Quân, còn xin lấy đại cục làm trọng!"
Hai người lập tức hướng hắn dựng râu trừng mắt, hận không thể bịt miệng hắn.
Hoàng đại ca trầm mặt xuống: "Xem ra các ngươi là không quá nguyện ý!"
Lam đại tỷ cũng có chút tức giận: "Không nguyện ý thì cứ đi đi, không ai cưỡng cầu các ngươi."
Dương Khai tận tình khuyên bảo: "Hai vị, trên thuyền kia thế nhưng là mấy ngàn mạng người, lần này là mấy ngàn người, lần tiếp theo rất có khả năng sẽ có càng nhiều, vũ trụ mênh mông này tuyệt sẽ không quên sự hi sinh hôm nay của hai vị!"
Lục Mộc và Đại Dịch Thần Quân hận không thể đem Dương Khai băm nát, tên khốn này rõ ràng chính là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, ngồi châm chọc nói giống như không cần tiền.
Nhưng thế cục bây giờ, bọn hắn không đáp ứng cũng không được, chính như lời Dương Khai nói, lần này là mấy ngàn mạng người, lần tiếp theo đâu? Ai cũng không biết tông môn nhà mình có đệ tử bị mặc chi lực ăn mòn hay không, bọn hắn cũng không muốn nhấm nháp bi kịch của Lang Gia phúc địa.
Nếu như có thể đạt được Chước Chiếu U Oánh trợ giúp, thì ngày sau bọn hắn lại bắt được mặc đồ, cũng không cần đuổi tận giết tuyệt.
Lục Mộc Thần Quân cắn răng nói: "Thôi được, nếu đại ca đại tỷ coi trọng tiểu như vậy, tiểu đệ từ chối thì đó chính là không biết điều, tiểu đệ nguyện quy thuận dưới trướng hai vị, ngày sau nghe theo hiệu lệnh của hai vị!"
Đại Dịch Thần Quân thở dài, biết mình cũng không thể từ chối, cho nên giả vờ hớn hở nói: "Tiểu đệ cũng có ý tứ này."
Hoàng đại ca và Lam đại tỷ lập tức trở nên mặt mày hớn hở, Hoàng đại ca nói: "Tốt tốt tốt, các ngươi mau gọi mọi người đến đi."
Lục Mộc Thần Quân phun trào thần niệm, sau một khắc, 30 vị thất phẩm Khai Thiên từ trên lâu thuyền bay xuống.
Mặc dù bọn hắn ở phía trên thấy được không ít thứ, nhưng còn không rõ ràng lắm tình huống dưới đây như thế nào, chỉ mơ hồ suy đoán hai đứa bé này hẳn là Thái Dương Chước Chiếu, Thái m U Huỳnh trong truyền thuyết.
Lục Mộc chỉ vào Hoàng đại ca, hướng mọi người nói: "Mau tới bái kiến đại ca!"
30 vị thất phẩm đều sững sờ, sao trong lời nói của Thái Thượng lại có hương vị cười trên nỗi đau của người khác a?
Nhưng bọn hắn cũng không dám hỏi nhiều, nếu Thái Thượng phân phó như vậy, thì nhất định là có đạo lý của hắn, bọn hắn nhao nhao
ôm quyền, hô đại ca.
Lục Mộc lại chỉ vào Lam đại tỷ: "Đây là đại tỷ!"
Đám người lại hành lễ.
Hoàng đại ca và Lam đại tỷ cười càng vui vẻ, thậm chí vì vậy mà trở nên khiêm nhượng lên, Hoàng đại ca nói: "Ngươi nhỏ hơn một chút, ngươi chọn trước đi."
Lam đại tỷ cười tủm tỉm nói: "Ngươi nhỏ hơn, ngươi chọn trước."
Dương Khai biết tuyệt đối là không thể để bọn hắn tiếp tục tiến hành loại đối thoại này, nếu không thì bầu không khí bình hòa lập tức sẽ trở nên giương cung bạt kiếm, hắn đứng ra nói: " Nếu hai vị không để ý, thì có thể để ta giúp các ngươi nha?"
Hoàng đại ca và Lam đại tỷ liếc nhau, rồi cùng nhau gật đầu: "Cũng tốt."
Lúc này Dương Khai bắt đầu phân phối 32 người, kỳ thật cũng không có gì phải phân phối, hai vị bát phẩm, 30 vị thất phẩm, tùy ý một bên một người, phân phối đều đều là được.
Hoàng đại ca kích động nói: "Tốt, lần này chúng ta đều có tướng lĩnh nghe hiểu được mệnh lệnh, lần chiến đấu tiếp theo nhất định sẽ rất đặc sắc."
Lam đại tỷ cười hì hì khiêu khích nói: "Vậy ngươi cần phải cố gắng cho tốt, đừng đánh thua rồi khóc nhè."
"Chờ coi!" Hoàng đại ca hừ lạnh một tiếng, nói với 16 vị thượng phẩm thuộc về mình: "Các ngươi đi theo ta!"
Lam đại tỷ chỉ vào 16 người khác: "Các ngươi đi cùng ta!"
Dương Khai vội vàng đánh gãy hai người: "Hai vị chờ một lát, người trên thuyền làm sao bây giờ? Còn xin hai vị ra tay đem mặc chi lực trong người bọn hắn xua tan."
"Việc này giao cho chính ngươi." Hoàng đại ca không kiên nhẫn nói, lúc nói chuyện, hắn đưa tay hướng Dương Khai chỉ tới.
Trên mu bàn trái của Dương Khai lập tức có một trận đau đớn, giống như bị lửa đốt, khiến hắn giật nảy mình.
Còn không đợi hắn phản ứng kịp, Lam đại tỷ lại đưa tay hướng hắn chỉ tới, sau một khắc, trên mu bàn tay phải của hắn truyền đến cảm giác lạnh như băng.
Một lạnh một nóng, cực kỳ cổ quái.
Dương Khai cúi đầu nhìn lại, nhưng không thấy gì, trên mu bàn tay của hắn cũng không có bất kỳ vật gì, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được, trên vị trí mu bàn tay giống như nhiều thêm thứ gì.
Cảnh tượng này giống như đã từng quen biết, Dương Khai nhớ tới lần trước trước khi hắn rời đi, Hoàng đại ca và Lam đại tỷ cũng chỉ như vậy, lực lượng mà hai người để lại trong cơ thể hắn lần đó cực kỳ thần kỳ, để long mạch chi lực của hắn được tăng cường cực lớn, long thân có thể tăng lên 2000 trượng.
Mà lại cho đến nay, hắn còn chưa triệt để tiêu hóa hết lực lượng kia, nó vẫn đang ẩn núp trong cơ thể hắn, Dương Khai khó có thể tưởng tượng, sau khi hắn hoàn toàn tiêu hóa hết lực lượng kia thì long thân của hắn sẽ biến thành bao la hùng vĩ cỡ nào.
Hoàng đại ca và Lam đại tỷ đều đã đã cưỡi lên tên Tiểu Thạch tộc hộ vệ của riêng mình, Dương Khai vội vàng hỏi: "Ta nên làm như thế nào?"
" Vạn vật trên thế gian đều khắc chế lẫn nhau, mặc dù mặc chi lực quỷ dị, nhưng cũng không phải vô địch, dùng chỗ tốt mà ngươi nhận được từ chúng ta lần trước, cộng thêm động não, thì có thể đem nó khu trừ!" Hoàng đại ca nói xong, quay người hướng một bên khác của Linh Châu bước đi.
Lục Mộc lộ vẻ rầu rĩ không vui, tiến đến bên cạnh Dương Khai cảnh cáo hắn: "Nếu ngươi tiết lộ chuyện ở nơi này thì ngươi nhất định phải chết!"
Bị bất đắc dĩ phải bồi tiếp hai đứa bé chơi đùa khiến Lục Mộc cảm thấy rất nhục nhã, nếu việc này lại lan truyền ra ngoài, thì hắn thật sự là không có mặt gặp người.
Dương Khai liền vội vàng gật đầu: "Tiền bối yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để người ngoài biết việc này."
"Như vậy thì tốt!" Lục Mộc nói xong, dẫn mười lăm vị thất phẩm Khai Thiên, đuổi sát theo Hoàng đại ca.
Một bên khác, Đại Dịch Thần Quân cũng dẫn theo mười lăm vị thất phẩm khác đi theo Lam đại tỷ.
Trong nháy mắt, nơi này cũng chỉ còn lại một mình Dương Khai và đầy đất hài cốt của Tiểu Thạch tộc.
Hắn cúi đầu nhìn hai tay mình, lâm vào trầm tư.
Lời Hoàng đại ca nói trước khi đi khiến hắn không hiểu ra sao. Nhưng ý tứ trong đó, rõ ràng là nói bây giờ hắn đã có thể khu trừ mặc chi lực.
Nên làm như thế nào a?
Loại chuyện này thì Hoàng đại ca hẳn là sẽ không nói láo, hắn và Lam đại tỷ đều riêng phần mình điểm ra một chỉ nhất định là rất có huyền cơ.
Dương Khai trầm ngâm một lát, lách mình đi vào trên lâu thuyền, tùy ý bắt một tên mặc đồ đem ra.
Tên mặc đồ này có tu vi không cao, chỉ có tam phẩm mà thôi, Dương Khai cũng không biết hắn, hắn bị giam cầm lực lượng không thể động đậy, ngay cả tiểu thế giới cũng bị triệt để phong trấn, nhưng ánh mắt hắn nhìn Dương Khai lại tràn đầy cừu thị.
Dương Khai thử thôi động lực lượng trong tiểu thế giới của mình, đem nó kích phát đến chỗ hai tay, nhưng hắn thử nửa ngày, cũng không có hiệu quả gì, càng đừng nói chi là khu trừ mặc chi lực.
Ngay cả cảm giác nóng rực và mát lạnh trước đó cũng không có.
Dương Khai cẩn thận nhớ lại lời Hoàng đại ca nói trước khi đi, rồi bỗng nhiên khẽ động trong lòng.
Hoàng đại ca đề cập tới chỗ tốt mà lần trước chính mình thu hoạch được ở chỗ này. ..
Chỗ tốt nhiều nhất mà lần trước hắn thu hoạch được, chính là đếm mãi không hết hoàng tinh và lam tinh, đó là lực lượng của Hoàng đại ca và Lam đại tỷ, là tài nguyên có thuộc tính m Dương tinh khiết nhất.
Dương Khai tiện tay từ trong tiểu thế giới lấy ra một khối hoàng tinh lớn chừng bàn tay, khối hoàng tinh này có phẩm chất không cao
lắm, chỉ có tứ phẩm mà thôi, vừa vặn có thể dùng làm thử nghiệm.
Tâm niệm vừa động, Dương Khai lập tức cảm nhận được chỗ mu bàn tay trái nóng rực, hắn cúi đầu nhìn lại, thấy trên mu bàn tay trái càng là xuất hiện một đồ án nhàn nhạt hình tròn.
Năng lượng thuộc tính Dương trong khối hoàng tinh kia rõ ràng là bị một cỗ lực hút thần bí ảnh hưởng, cấp tốc chảy vào trong đồ án hình tròn trên mu bàn tay.
Đồ án trở nên ngưng thực, loá mắt.
Sau một lát, hoàng tinh lớn chừng bàn tay đã biến mất không thấy, tất cả năng lượng đều tràn vào trong tay trái của Dương Khai.
Đồ án hình tròn trên mu bàn tay lập tức sáng như một vầng mặt trời nhỏ.
Dương Khai bỗng nhiên hiểu ra, vội vàng từ trong tiểu thế giới lấy ra một khối lam tinh, tiếp tục nếm thử.
Đúng như những gì hắn nghĩ, lúc tâm niệm hắn vừa động, mu bàn tay phải cu ̃ng có một đồ án sáng lên, nhưng đó là một vòng tròn đen kịt, giống như một cái lỗ đen, theo năng lượng trong lam tinh
tràn vào, lỗ đen kia càng ngưng thực, giống như có thể thôn phệ vạn vật.