Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4884: Thử Một Chút Mới Biết Được



Trong tiểu thế giới của Lục Mộc Thần Quân có tám cái đinh lớn, 

chính là bí thuật hiển hóa, có hiệu quả phong trấn, mà bí thuật này chính là chính Lục Mộc Thần Quân thi triển ra. 

Trước khi tình huống phát triển đến trình độ không có cách nào thu thập, hắn đã phong trấn lực lượng của mình. 

Dương Khai mơ hồ thấy rõ hết thảy những chuyện phát sinh trước đó. 

Lục Mộc Thần Quân xuất phát từ mục đích nào đó, chủ động đi tìm tên Mặc tộc kia, để bị mặc hóa, mà ở trên đường trở về hắn lại là không có cách nào lại thủ hộ bản thân thanh minh, cho nên bất đắc dĩ đem tiểu thế giới của mình trải rộng ra dùng bí thuật phong trấn, tiếp theo hắn bị người phát hiện, tạo thành cục diện bây giờ. 

"Có thể cứu về không?" Vị bát phẩm Thái Thượng kia quay đầu hướng Dương Khai trông lại. 

"Chắc chắn dốc hết toàn lực!" Dương Khai trầm giọng đáp, lúc dứt lời, hắn lách mình hướng tiểu thế giới của Lục Mộc bay đi. 

Người bên ngoài không dám tùy tiện xâm nhập vào trong đó, nhưng hắn có Thiên Địa Tuyền- một trong Càn Khôn Tứ Trụ, cho nên không sợ chút nào. 

Phát giác có người đến, Lục Mộc vẫn luôn nhắm mắt mà ngồi bỗng nhiên mở mắt, bốn mắt nhìn nhau, Dương Khai phát hiện hai con mắt của hắn đã bị màu mực dần dần bao phủ, nhưng hẳn là còn có một tia thanh minh. 

Chỉ liếc mắt một cái, Lục Mộc đã vội vàng cúi đầu xuống, cẩn thủ tâm thần. 

Dương Khai cũng không dám lãnh đạm, lúc này hắn càng là không lo được tiết kiệm, vội vàng từ trong tiểu thế giới lấy ra một phần bát phẩm hoàng tinh và bát phẩm lam tinh, dùng hai tay cầm lấy, thôi động lạc ấn vô hình mà trước đây Hoàng đại ca và Lam đại tỷ đánh xuống trên mu bàn tay mình. 

Tay trái nóng rực, tay phải râm mát. 

Đồ án trên mu bàn tay nổi lên, hóa thành động không đáy, điên cuồng thôn phệ lấy năng lượng của hoàng tinh và lam tinh. 

Chỉ mới qua mười mấy hơi thở , hoàng tinh và lam tinh đã biến mất

không thấy, thay vào đó, trên mu bàn tay của hai tay Dương Khai có hào quang hai màu vàng xanh tỏa sáng. 

Đông đảo bát phẩm Thái Thượng ngưng trọng khẩn trương chú ý, Dương Khai bỗng nhiên chắp hai tay trước ngực. 

"Mở!" Dương Khai quát khẽ một tiếng, hai tay chắp tay trước ngực bỗng nhiên hướng hai bên đẩy ra. 

Ánh sáng trắng thuần khiết hoàn mỹ, không có mảy may tạp chất giống như mặt trời từ từ bay lên, lập tức chiếu sáng đất trời. 

Ánh sáng kia càng ngày càng sáng, rất nhanh đã giống như mặt trời ban trưa, đông đảo bát phẩm đều phải nheo mắt lại, mới có thể thấy rõ. 

Mặc Chi lực giống như là thuỷ triều cuồn cuộn, hướng bốn phía thối lui, giống như gặp phải khắc tinh. Những nơi ánh sáng trắng đi qua, năng lượng giống như mực đậm cấp tốc bị tịnh hóa, hóa thành hư vô. 

Vẻ mặt gian khổ của Lục Mộc Thần Quân cũng dần dần trở nên bình thản, hắn thở ra một hơi thật dài, giống như tháo xuống gánh nặng vạn cân. 

Khi ánh sáng trắng tán đi, Tiểu thế giới của Lục Mộc Thần Quân khôi phục thanh minh, nguyên bản lực lượng giống như mực đậm

tràn ngập trong đó đã không còn sót lại chút gì. 

Rất nhiều Thái Thượng đều chút động dung. 

Tuy trước đó Lục Mộc Thần Quân đã cùng bọn hắn nói qua thủ đoạn này của Dương Khai, nhưng nghe là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác. 

Ánh sáng trắng tinh khiết do  m Dương chi lực diễn hóa mà đến, đúng là khắc tinh của mặc chi lực. 

Ta ́m cái đinh cắm trong Tiểu thế giới băng tán, Lục Mộc Thần Quân vươn người đứng dậy. 

Dương Khai lo lắng hỏi: "Tiền bối cảm thấy có chỗ nào không ổn không?" 

Lục Mộc nhếch miệng cười một tiếng: "Rất tốt!" Hắn thân thiết vỗ vỗ bả vai Dương Khai: "Bổn quân thiếu ngươi một nhân tình!" 

"Tiền bối nói nghiêm trọng." Dương Khai khiêm tốn một tiếng, cảm thấy rất đau lòng, một phần bát phẩm hoàng tinh lại thêm một phần bát phẩm lam tinh tối thiểu nhất cũng giá trị mấy chục ức Khai Thiên Đan. 

Chẳng qua dùng để đổi lấy nhân tình của một vị bát phẩm Khai Thiên, cũng không tính là quá thua thiệt.

Lục Mộc Thần Quân hăng hái quay đầu nhìn về phía những người khác, trầm giọng nói: "Như thế nào?" 

Rất nhiều thần niệm giao hội, thỉnh thoảng lại có bát phẩm Thái Thượng khẽ gật đầu. 

Một lát sau, một người trong đó nhìn về phía Lục Mộc, mở miệng nói: "Cứ làm theo ngươi nói đi." 

Lục Mộc cười ha ha: "Sớm nên như vậy, những lão già các ngươi sống quá lâu, e là đã quên đi sự nhiệt huyết kích tình lúc còn trẻ tuổi!" 

"Chẳng qua việc này còn phải bàn bạc kỹ hơn!" Lại có người nói. 

Lục Mộc lập tức không vui: "Lại bàn bạc kỹ hơn? Muốn thương nghị bàn bạc đến ngày tháng năm nào, chờ tên Mặc tộc kia thoát khốn sao?" 

" Nếu ngươi có ý nghĩ thì có thể nói ra, nếu có thể thực hiện thì chúng ta tự nhiên sẽ không có ý kiến!" Người kia mở miệng nói lần nữa. 

Lục Mộc lập tức có chút vò đầu bứt tai, mặc dù hắn mạo hiểm bị mặc hóa, bởi vậy thành công thuyết phục đám người cùng Mặc tộc khai chiến, nhưng đến cùng là đánh như thế nào thì một điểm đầu mối đều không có, cũng không thể để tất cả mọi người vọt tới trước

mặt tên Mặc tộc kia tử chiến, dù cho là hắn cũng cho rằng loại phương pháp này không thể đáng tin cậy. 

Bây giờ vấn đề lớn nhất ngăn ở trước mặt bọn hắn, chính là ảnh hưởng của đại trận siêu cấp trong Hắc Vực, không diệt trừ ảnh hưởng này, thì dù bát phẩm Thái Thượng lại nhiều, cũng khó có thể bền bỉ. 

Cùng Mặc tộc tranh đấu, cũng không phải trong thời gian ngắn có thể phân ra thắng bại, nếu thật đơn giản như vậy, thì những đại năng Thượng Cổ kia sẽ không hao phí lớn công sức to lớn như thế để cầm tù hắn. 

Trong toàn bộ vũ trụ mênh mông này, người duy nhất không bị đại trận siêu cấp không ảnh hưởng tới cũng chỉ có một mình Dương Khai, nhưng lấy lực lượng của mình hắn, thì sao có thể là đối thủ của tên Mặc tộc? 

Lúc Lục Mộc Thần Quân còn đang trầm mặc, Dương Khai bỗng nhiên mở miệng nói: "Có lẽ ta có thể thử một lần!" 

Lục Mộc quay đầu trông lại: "Ngươi muốn thử thế nào?" 

Dương Khai nói: "Ta từng canh giữ tại trung tâm lồng giam kia một đoạn thời gian, thăm dò được nơi đó có rất nhiều đại trận bao phủ, không có cách nào tuỳ tiện xâm nhập, mà trong đại trận kia chắc là nơi tên Mặc tộc kia bị cầm tù, nếu là ta có thể đi vào trung tâm lồng

giam kia thì có lẽ có thể đối với tên Mặc tộc kia tạo thành một chút tổn thương." 

Lục Mộc không khỏi có chút lo lắng: "Ngươi làm được không?" 

Dù sao Dương Khai chỉ mới là lục phẩm Khai Thiên, mặc dù tên Mặc tộc kia bị nhốt vô số năm, thực lực của hắn tuyệt đối là đã giảm lớn, nhưng ai cũng đoán không được bây giờ hắn đến cùng là có thể phát huy ra lực lượng mạnh cỡ nào. 

Có Thiên Địa Tuyền phong trấn tiểu thế giới, Dương Khai xác thực là không e ngại mặc chi lực, nhưng thủ đoạn của Mặc tộc tuyệt đối không đơn giản chỉ có mặc chi lực! 

"Thử một chút mới biết được." Dương Khai trầm giọng nói, "Mặc tộc chưa trừ diệt, thì vẫn luôn là tai hoạ ngầm, những người khác không có năng lực này, ta đã được hai vị tiền bối Chước Chiếu U Oánh ban cho tịnh hóa chi lực, cũng không thể cô phụ ý tốt của bọn hắn." 

Hắn vừa nói xong, không ít bát phẩm Thái Thượng nhìn qua nét mặt của hắn đều trở nên nhu hòa, Lục Mộc Thần Quân càng là hướng hắn giơ lên ngón tay cái. 

Trước khi tới đây, Dương Khai còn chưa suy nghĩ nhiều, nhưng giờ phút này hắn đã hạ quyết tâm, hướng đông đảo bát phẩm ôm quyền nói: "Chuyện Mặc tộc lần này, vãn bối có trách nhiệm trực tiếp, cho

nên vãn bối khẩn cầu chư vị tiền bối, để cho ta dốc hết sức thử một lần, nếu như thực sự không được thì lại nghĩ cách khác!" 

Tuy nói chỉ là vô ý, nhưng nếu không phải lúc trước Dương Khai đánh chủ ý vào tài nguyên của Hắc Vực thì cũng sẽ không phá hư đại trận siêu cấp nơi đây, uy năng của đại trận siêu cấp không giảm thì không có những phiền toái hôm nay. 

Có lẽ vài vạn năm về sau, hoặc càng lâu về sau, Mặc tộc sẽ có dị động, nhưng tuyệt đối là chuyện cực kỳ lâu sau đó. 

Một chút hành động của Dương Khai tại Hắc Ngục thôi động tiến trình khôi phục của tên Mặc tộc. 

"Ngươi muốn làm thế nào, cần trợ giúp gì?" Có bát phẩm Thái Thượng hỏi. 

Dương Khai suy nghĩ một chút, nói: "Nếu vãn bối muốn vào sâu trong trung tâm lồng giam kia thì phải lách qua rất nhiều trận pháp xung quanh đó, cho nên vãn bối câ ̀n mấy vị đại sư tinh thông Trận Đạo, giúp ta tìm kiếm sơ hở để xâm nhập vào trong đó." 

Có lẽ trước kia đại trận siêu cấp không có bất kỳ sơ hở gì, nhưng theo thời gian trôi qua , rất nhiều quáng tinh hủy diệt, hẳn là cũng có chỗ buông lỏng. 

Tên Mặc tộc kia có thể đem Mặc Trùng đưa ra chính là chứng cứ tốt

nhất, nếu Mặc Trùng có thể bị đưa ra, vậy thì Dương Khai cũng có cơ hội xông vào, chỉ cần tìm được chỗ buông lỏng của trận pháp này là sẽ có chỗ ra vào. 

"Không có vấn đề." Vị bát phẩm Thái Thượng kia gật đầu, động thiên phúc địa có nhân tài đông đúc, không thiếu Trận Đạo đại sư : "Chẳng qua phá giải trận pháp tìm kiếm lỗ thủng phải cần một chút thời gian, ở chỗ kia, dựa vào lực lượng của bản thân bọn hắn là không có cách nào dừng lại quá lâu." 

Dương Khai ôm quyền nói: "Vãn bối co ́thể mở ra tiểu thế giới, lấy lực lượng của tiểu thế giới để bảo hộ chư vị đại sư." 

Có tiểu thế giới của hắn bảo hộ, những Trận Đạo đại sư kia sẽ không cần phải lo lắng bản thân sẽ bị uy năng của đại trận siêu cấp ảnh hưởng tới, đến lúc đó bọn hắn có thể an tâm nghiên cứu trận pháp nơi đó. 

"Tốt!" Vị bát phẩm tra hỏi kia khẽ gật đầu. 

Mọi việc đã được thương định xong, chuyện tiếp xuống cũng không phải là Dương Khai có thể can thiệp, các bát phẩm Thái Thượng cần từ trong động thiên phúc địa tìm kiếm một chút đại sư tinh thông Trận Đạo, việc này tối thiểu nhất cũng cần thời gian mấy ngày. 

Dương Khai trở về trụ sở, cũng không đem việc này giấu diếm, đông

đảo cường giả của Lăng Tiêu cung tự nhiên là rất lo lắng. 

Dù sao Dương Khai cũng phải vào sâu trong lồng giam kia, trực diện với tên Mặc tộc kia, chuyến này có thể nói là hung hiểm vạn phần, sau khi nghe nói việc này bà chủ càng là rất căm phẫn, chửi mắng không thôi, cảm thấy những Thái Thượng của động thiên phúc địa thực sự là quá đáng, thế mà đem chuyện trọng yếu như vậy giao cho một vị lục phẩm Khai Thiên , đơn giản là có chút không biết mùi vị. 

Nếu không phải Dương Khai ngăn cản thì e là nàng đã đi tìm những bát phẩm kia lý luận. 

Chẳng qua nếu việc này đã được đã thương định thì không thể nào sửa đổi. 

Mấy ngày về sau, các đại sư Trận Đạo của động thiên phúc địa chuẩn bị hoàn tất, chỉ cần Dương Khai đến là có thể khởi hành tiến về dải đất trung tâm Hắc Vực. 

Chuyến này có khoảng chừng mười vị nhân vật tinh thông Trận Đạo cấp Đại Sư, trên Trận Đạo mỗi một vị đều có tu vi không kém hơn Vô Lượng đại sư –người bố trí đại trận Cửu Trọng Thiên cho Hư Không Địa lúc trước, mà lại từng vị đều có tu vi lục phẩm thất phẩm. 

Loan Bạch Phượng cũng đi theo, nàng có tạo nghệ trên Trận Đạo không thấp, huống chi nàng hoàn toàn là ở trong Hắc Vực tự học

thành tài, đối với trận pháp trong Hắc Vực rất hiểu biết, có nàng đi theo thì có lẽ nhiều khi đều có thể đưa đến hiệu quả làm ít công to. 

Ngoại trừ Dương Khai và chư vị đại sư tinh thông Trận Đạo người thì còn năm vị bát phẩm Khai Thiên khác cùng đi lược trận, ứng đối với hết thảy mọi chuyện có khả năng đột phát. 

Lục Mộc Thần Quân chủ động xin đi giết giặc, cho nên cũng xuất hiện. 

Một nhóm hơn mười người cùng nhau hướng chỗ sâu của Hắc Vực bay đi. 

Càng đi về phía trước, ảnh hưởng của đại trận siêu cấp càng sâu, nội tình của tiểu thế giới trôi qua càng nhanh. 

Đám bát phẩm Khai Thiên còn có thể kiên trì, lục phẩm thất phẩm thì lại không kiên trì được, huống chi, còn muốn trông cậy vào bọn hắn nghiên cứu trận pháp nơi đó, tìm kiếm sơ hở. 

Cho nên trên nửa đường, năm vị bát phẩm chủ động mở rộng tiểu thế giới của mình, đem những Trận Đạo đại sư kia thu vào. 

Hơn nửa ngày sau, đoàn người rốt cục đến dải đất trung tâm. 

Dương Khai ngừng chân, trước tiên mở rộng tiểu thế giới của mình ra, ngăn cách trong ngoài. 

Năm vị bát phẩm đột nhiên cảm thấy toàn thân chợt nhẹ, nguyên

bản nội tình của tiểu thế giới đang trôi qua, giờ phút này cũng rốt cục khôi phục bình thường,bọn họ đều âm thầm cảm khái Thiên Địa Tuyền thật thần diệu. 

Các Trận Đạo đại sư bị bọn hắn thả ra, hơi nghỉ ngơi khôi phục, rồi bắt đầu nghiên cứu phá giải trận pháp nơi đây.