Trong điện tiếp khách, hơn mười vị lãnh chúa được gọi đến nơi này, ngồi xuống, Trát Cổ ngồi ngay ngắn chủ vị, hàn huyên với từng người.
Các lãnh chúa tới đây đều có quen biết lẫn nhau, dù sao tất cả mọi người sinh hoạt trên lãnh địa Hắc Uyên vực chủ, ngày bình thường bao nhiêu cũng nên biết nhau.
Đối với việc Trát Cổ bỗng nhiên mời bọn họ tới đây, chúng lãnh chúa tự nhiên khá hiếu kỳ, giao lưu một phen, lại không ai biết được Trát Cổ tụ tập mọi người tới đây là vì cái gì, lúc hỏi, Trát Cổ là cười không nói, va vẻ cao thâm mạt trắc.
Đến tận khi lãnh chúa cuối cùng vào đại điện ngồi xuống, Trát Cổ mới nhẹ nhàng vỗ tay, hấp dẫn sự chú ý của tất cả lãnh chúa, sau đó đứng dậy cười nói: "Chắc hẳn chư vị rất ngạc nhiên, hôm nay mời chư vị đến là có chuyện gì. Kỳ thật rất đơn giản, là Trát Cổ ta muốn
chư vị được thấy hai bảo vật!"
Một lãnh chúa thân hình đặc biệt khôi ngô không kiên nhẫn nói: "Bảo vật? Bảo vật gì?"
Lại có một lãnh chúa sau lưng mọc lên hai cánh nói: "Trát Cổ, đừng có cố lộng huyền hư, muốn làm gì thì mau nói đi, chúng ta không có thời gian lãng phí với ngươi."
Trát Cổ nghe vậy nhếch miệng mỉm cười: "Vậy chư vị mời nhìn cho kỹ."
Hắn vừa nói, đã từng bước một đi xuống, thoại âm rơi xuống, vừa hay đi vào giữa đại điện. Trước mắt bao người, đưa tay hư nắm, một cây đại kích dài mấy trượng xuất hiện trong lòng bàn tay, cùng lúc đó, một tay kéo áo ngoài của mình, lộ ra một kiện bảo giáp mặc nửa người.
Bảo giáp kia bảo quang oánh oánh, đại kích quang trạch lạnh lẽo.
Khó được chính là, vô luận là bảo giáp hay là đại kích, đều như là vì Trát Cổ mà chế tạo riêng, bảo giáp cực kỳ thiếp thân, đại kích giữ trên tay cũng rất hợp dáng.
Cầm kích phối giáp, Trát Cổ tăng thêm một phần uy mãnh chi khí, đứng trong đông đảo lãnh chúa, hơi có vẻ như hạc giữa bầy gà.
Mười mấy ánh mắt tức bị hấp dẫn, từng người đều kinh ngạc phi
thường.
Lấy nhãn lực những lãnh chúa này, tự nhiên đều nhìn ra vô luận là đại kích hay là bảo giáp, đều không phải là thứ bình thường, mà là bí bảo xuất từ Luyện Khí sư Nhân tộc.
Trát Cổ sừng sững tại chỗ, đối với phản ứng của chúng lãnh chúa hài lòng đến cực điểm.
Nếu đổi lại là mình, nếu hắn không phải biết lai lịch hai kiện bí bảo này, chợt thấy lãnh chúa khác cầm kích phối giáp, khẳng định sẽ là biểu tình này.
Lãnh chúa khôi ngô lên tiếng lúc trước dưới sự kinh ngạc còn đứng phắt lên, mấy bước đến bên người Trát Cổ, quan sát tỉ mỉ, lại đưa tay gõ gõ bảo giáp trên người Trát Cổ, khẽ gật đầu: "Coi như không tệ, miễn cưỡng có thể đỡ nổi ta một kích toàn lực."
Trát Cổ hắn cười cười: "Trên chiến trường, nếu có thể ngăn trở một kích như vậy, vậy đó chính là đồ cứu mạng."
Có thể ngăn cản lãnh chúa một kích toàn lực, vậy cũng có thể ngăn cản thất phẩm Khai Thiên một kích toàn lực, đây đúng là bảo vật cứu mạng.
Lãnh chúa kia ngữ khí ngưỡng mộ: "Vận khí của ngươi thật là tốt, có thể đoạt được hai thứ đồ này, xem ra lần trước theo vực chủ đại
nhân xuất chinh, ngươi mò được không ít chỗ tốt."
Trát Cổ nói: "Ngươi cảm thấy, đây là chiến lợi phẩm trên chiến trường?"
Người lãnh chúa kia ngạc nhiên nói: "Chẳng lẽ không phải?"
Trát Cổ cười khẽ: "Hình thể Nhân tộc như nào, các ngươi không phải không biết, hai thứ đồ này làm sao có thể thu từ tay Nhân tộc."
Lãnh chúa kia giật mình, ngẫm lại cũng đúng, tuy nói Nhân tộc hình thể có khác biệt, nhưng theo Mặc tộc, cơ bản đều là bé tẹo, vô luận là đại kích này hay là bảo giáp, đều khó có khả năng là vật Nhân tộc
dùng, hai thứ này xem xét chính là chế tạo riêng cho Trát Cổ, cho dù là Mặc tộc khác đạt được, nếu hình thể quá khác hắn, dùng cũng sẽ không thuận tay.
Một vị lãnh chúa khác dường như nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên kích động nói: "Trát Cổ, hai thứ bí bảo này, từ đâu mà đến?"
Lời này hỏi đúng vấn đề, Trát Cổ quay đầu nhìn về phía người vừa hỏi, cũng không vòng vo, mỉm cười nói: "Hai thứ này, chính là ta phải mời người giúp ta luyện chế."
"Cái gì?"
"Mời người luyện chế?"
"Luyện Khí sư nhân tộc?"
Một đám lãnh chúa đều giật nảy cả mình.
Một lãnh chúa khác như có điều suy nghĩ nói: "Trước đó vương chủ hạ lệnh, chiêu mộ tất cả Nhân tộc mặc đồ biết luyện khí nhập vương thành, mặc đồ biết cách luyện khí hẳn là đều tập trung ở đó, ngươi từ đâu tìm được Luyện Khí sư giúp ngươi luyện chế hai thứ này?"
"Không sai, hơn nữa phẩm vị hai thứ này có vẻ cũng không tệ, có thể luyện chế hai thứ này, Luyện Khí sư kia hẳn là cấp bậc đại sư, mặc đồ như thế lẽ ra sớm đã bị triệu tập đến vương thành mới đúng. Chẳng lẽ ngươi đi vương thành?"
Trát Cổ lắc đầu nói: "Ta đương nhiên không đến vương thành, coi như tới đó cũng không có khả năng dám làm lỡ đại kế của vương chủ. Trước đó vương chủ xác thực triệu tập qua tất cả mặc đồ biết luyện khí, nhưng nếu như Luyện Khí sư chưa bị triệu tập thì sao?"
"Chưa bị triệu tập?"
Trát Cổ nói: "Mặc đồ mà Vực chủ đại nhân mang về lần trước, chính là một vị Luyện Khí sư."
"Là hắn?"
"Nghe nói lá gan mặc đồ này không nhỏ, ỷ vào mình là mặc đồ của vực chủ đại nhân, đã có chỗ đắc tội với Quỷ Liêu đại nhân, từ đó đã rời khỏi cổ bảo, đến nay chẳng biết đi đâu."
Trát Cổ cười nói: "Vực chủ đại nhân xuất thủ mặc hóa hắn, lúc đó ta đang ở bên cạnh vực chủ đại nhân, cho nên có hàn huyên vài câu với mặc đồ kia, xem như có chút giao tình, người kia rời cổ bảo liền đến
chỗ ta. Còn hắn đắc tội Quỷ Liêu đại nhân, chư vị chắc hẳn biết cái đam mê của Quỷ Liêu đại nhân, bản thân người này Tiểu Càn Khôn bị hao tổn, nếu bị buộc phải thỏa mãn nhu cầu của Quỷ Liêu, chỉ sợ phẩm giai sẽ rơi xuống, cho nên phẫn mà trốn đi, đến đây tìm ta."
Chúng lãnh chúa gật đầu, đam mê của Quỷ Liêu nặng đến mức nàp, bọn hắn tự nhiên rõ ràng, ngay trong bọn họ cũng có người đam mê thứ này.
"Hắn là Luyện Khí sư?" Có lãnh chúa hỏi.
"Đại kích trong tay ta, bảo giáp ta mặc trên người, đều là hắn xuất thủ luyện chế, hắn đúng là Luyện Khí sư, mà lại tiêu chuẩn luyện khí không thấp!"
"Hắn đang ở đâu?" Có lãnh chúa không kịp chờ đợi hỏi, hai thứ bí bảo này quả thực khiến cho người đỏ mắt, ai không muốn?
Trát Cổ mỉm cười: "Còn đang ở chỗ ta."
"Gọi hắn ra đây, ta muốn để hắn luyện chế bí bảo cho ta." Lập tức có mấy vị lãnh chúa phụ họa.
Trát Cổ cười mỉm: "Hôm nay mời chư vị đến, vốn là muốn giúp chư
vị luyện chế bí bảo, vô luận là vũ khí hay là bảo giáp, chư vị muốn, đều có thể luyện chế. Chỉ là. . ."
"Chỉ là cái gì?"
Trát Cổ nói: "Chỉ là hắn mới đến, thân không vật dư thừa, không có tài nguyên tu hành, càng không có mặc tệ, cho nên giúp chư vị luyện khí thì có thể, nhưng chư vị phải bỏ ra thù lao tương ứng mới được."
"Muốn hắn luyện khí chính là coi trọng hắn, hắn thế mà còn muốn trả thù lao?" Một lãnh chúa giận tím mặt.
Lãnh chúa khôi ngô tỏ lòng: "Không phải Nhân tộc muốn trả thù lao, mà là Trát Cổ ngươi muốn a?"
Trát Cổ nghiêm nghị nói: "Xuất thủ luyện khí là hắn, ta chỉ là làm người trung gian, thù lao này tự nhiên là cho hắn, có điều hắn cũng đáp ứng chia cho ta chút chỗ tốt, ta tất nhiên sẽ không cự tuyệt."
"Hừ, ta nói một mặc đồ như hắn, lấy đâu ra gan to như vậy!" Có lãnh chúa không cam lòng nói.
Trát Cổ lo lắng nói: "Mặc đồ này là được vực chủ đại nhân tự tay chuyển hóa, không giống mặc đồ bình thường, ngay cả Quỷ Liêu đại nhân hắn còn không cho mặt mũi, chư vị cảm thấy các ngươi so với Quỷ Liêu đại nhân thì thế nào?"
Chuyện phát sinh ở cổ bảo, các lãnh chúa đều có điều nghe nói, dù sao động tĩnh đại chiến không nhỏ, người hữu tâm tìm hiểu sẽ rất dễ biết nguyên do.
Bây giờ Trát Cổ nói chuyện như vậy, chúng lãnh chúa lập tức tịt ngòi.
Ngẫm lại cũng đúng, mặc đồ này ngay cả mặt mũi Quỷ Liêu đại nhân đều không để ý, nếu bọn hắn cưỡng ép bức bách, hắn há lại sẽ tuân theo?
Dù sao cũng là mặc đồ trực tiếp của vực chủ đại nhân, bọn hắn không dám làm quá mức, nếu không vực chủ đại nhân xuất quan, kết cục đáng lo a.
"Chư vị, có hai thứ bí bảo này nơi tay, vô luận là sức công kích hay phòng hộ đều có thể tăng lên một mảng lớn, trên chiến trường chính là bảo vật bảo mệnh lập công, bảo vật như vậy bình thường cầu còn không được, bây giờ đưa đến trước mắt, các ngươi còn do dự cái gì? Không nỡ mặc tệ sao? Trên chiến trường không ít lãnh chúa chết đi, coi như bọn hắn có nhiều của cải, chết rồi thì có ích lợi gì, chết rồi còn dùng được sao, hay để ta đốt mặc tệ cho các ngươi dùng? Không dối gạt chư vị, vì luyện chế hai thứ này, ta cũng phải táng gia bại sản."
Lời này không phải hoang ngôn, Trát Cổ xác thực táng gia bại sản, tốn hao nhiều nhất là mua Huyền Tẫn Linh Quả cho Dương Khai.
Một vị lãnh chúa nói: "Vậy ra vài ngày trước ngươi bỗng nhiên chạy tới tìm ta vay tiền là vì cái này."
Trát Cổ quay đầu nhìn về phía người lãnh chúa kia: "Nếu ngươi luyện chế bí bảo, ta sẽ giảm bớt thù lao 20%, đồng thời ưu tiên luyện chế."
Người lãnh chúa kia khẽ gật đầu.
Trát Cổ một phen thuyết phục rất nhanh có hiệu quả, trên thực tế chính như Trát Cổ nói, bí bảo là thứ mà ngày thường cầu mà không được, bây giờ có cơ hội, ai lại lỡ từ bỏ? Chỗ các lãnh chúa không cam lòng, đơn giản là vì một mặc đồ luyện khí thế mà còn muốn thu lấy thù lao.
Có điều so với cơ hội lập công bảo mệnh trên chiến trường, trả thù lao thật không có vấn đề gì lớn.
Ngay sau đó có một tên lãnh chúa mở miệng hỏi: "Mặc đồ kia thu bao nhiêu thù lao?"
Trát Cổ không cần suy nghĩ: "Một kiện bí bảo, vật liệu tự bỏ ra, thù lao 20. 000 mặc tệ!"
"Cái gì? 20. 000 mặc tệ?"
"Sao ngươi không đi cướp?"
"Trát Cổ, ngươi đang nói đùa sao?"
. . .
Một đám lãnh chúa xúc động phẫn nộ không thôi, phải biết 20. 000 mặc tệ đối với bọn hắn cũng không phải số lượng nhỏ, tuy nói tất cả mọi người đều có thể lấy ra được, nhưng đây chỉ là một kiện bí bảo mà thôi, nếu muốn luyện chế hai kiện, vậy chẳng phải là muốn 40,000?
Những lãnh chúa bọn hắn dựa vào lãnh địa vực chủ mà sinh tồn, còn không có bản sự có được đất phong độc lập, tài sản đương nhiên sẽ không quá dồi dào.
40,000 mặc tệ lại thêm chi phí vật liệu cần tự bỏ ra, trên cơ bản là móc sạch túi.
Đối mặt quần tình xúc động phẫn nộ, Trát Cổ chỉ cười không nói.
Hắn biết, những lãnh chúa này mặc dù kêu la hung ác cỡ nào, nhất định sẽ khuất phục, bởi vì mặc đồ có thể giúp bọn hắn luyện chế bí bảo quá ít, coi như trước kia có, trên cơ bản cũng không đến phiên bọn hắn.