Trát Cổ ở trước mặt Dương Khai nói là một kiện bí bảo thu lấy 10. 000 mặc tệ, theo Dương Khai thấy đó đã là không ít. Nhưng ở trước mặt những lãnh chúa này, hắn lại tăng lên gấp hai.
Tiểu tâm tư đã quá rõ ràng, nếu không phải như vậy, lúc trước hắn sao lại cực lực thúc đẩy việc này như vậy? Chuyện không có chỗ tốt, Trát Cổ sẽ không nguyện ý đi làm.
Kể từ đó, luyện thành một kiện bí bảo, theo ước định giữa hắn với Dương Khai, chỉ cần giao cho Dương Khai 7000 mặc tệ là được, mà chính hắn thì được độc chiếm 13,000 mặc tệ, còn nhiều hơn so với kẻ xuất lực chính.
Ngay từ khi Dương Khai giúp hắn luyện chế ra hai kiện bí bảo kia, Trát Cổ đã thấy được con đường tài lộ bày trước mắt mình, là một Lãnh Chúa, hắn lại há không khát vọng có được đất phong thuộc về mình? Nhưng mà đây là chuyện phải hao phí đại lượng mặc tệ, mặc
dù trên chiến trường đã xuất sinh nhập tử mấy lần, nhưng khó có tích lũy, nếu lần này kế hoạch có thể vận hành thoả đáng, tâm nguyện có đất phong tuyệt đối có thể đạt thành.
Hai tên lãnh chúa, có được đất phong so với không có đất phong là hoàn toàn khác biệt.
Trong đại điện, rất nhiều lãnh chúa ồn ào, tất cả đều phẫn nộ Trát Cổ ra giá quá cao, khó có thể chịu đựng, Trát Cổ ngoảnh mặt làm ngơ, dạo bước trở về chỗ ngồi, ung dung nói: "Chư vị đang ngồi đây, mỗi vị chỉ được luyện một kiện!"
Một lời ra, toàn trường yên tĩnh.
Có lãnh chúa cau mày nói: "Trát Cổ, đây là ý gì?"
Trát Cổ cười cười, nói: "Ý như lời."
Chúng lãnh chúa hai mặt nhìn nhau, không rõ vì sao Trát Cổ bỗng nhiên có một hạn chế, theo đạo lý tới nói, luyện chế một kiện bí bảo thu lấy 20. 000 mặc tệ, tự nhiên là luyện chế càng nhiều càng tốt, ai lại đi ghét bỏ mình kiếm lời nhiều.
Trát Cổ thần sắc nghiêm túc: "Chư vị chẳng lẽ coi là, hắn có thê ̉ giúp các ngươi luyện khí?"
Một lãnh chúa như nghĩ tới điều gì: "Ý ngươi là. . ." Vừa nói, còn vừa đưa tay chỉ trên trời.
Trát Cổ gật đầu: "Hơn mười năm trước, vương thành bỗng nhiên triệu tập Luyện Khí sư Nhân tộc, phàm là mặc đồ chỉ cần có chút cơ sở luyện khí, đều bị chiêu mộ, chư vị chắc hẳn đều biết, dưới trướng của ta vốn có một mặc đồ, cũng hiểu sơ luyện khí, chỉ là tiêu chuẩn luyện khí chẳng ra sao cả, dù vậy, vẫn bị chiêu mộ, vương thành đang có dự tình gì, những lãnh chúa như chúng ta đều có chỗ nghe thấy, đây chính là liên quan đến đại kế tương lai cảu Mặc tộc, không cho phép nửa điểm qua loa. Mặc đồ hơi hiểu chút luyện khí đều bị chiêu mộ, Dương Khai kia tinh thông luyện khí như vậy, sao có thể ngoại lệ? Bây giờ sở dĩ không ai quản hắn, chủ yếu là tin tức còn chưa khuếch tán ra, mà lại vực chủ đại nhân còn đang chữa thương. Nếu như ta đoán không lầm, sau khi vực chủ đại nhân xuất quan, biết hắn là Luyện Khí sư, chắc chắn sẽ đưa hắn đến vương thành tham dự đại kế kia, đến lúc đó coi như các ngươi tốn vạn vạn mặc tệ, cu ̃ng không tìm được người giúp các ngươi luyện khí."
Những lời này rất có lý, mà lại đây là chuyện mọi người đều biết, chúng lãnh chúa đều gật đầu.
Nên sau khi sáng tỏ thế cục, 20. 000 mặc tệ vốn không lỡ kia kia, bây giờ chẳng còn lo được lo mất.
Nếu Dương Khai thật bị đưa đến vương thành, bọn hắn thật đúng là tìm không được Luyện Khí sư.
Ngay sau đó có lãnh chúa hỏi: "Trát Cổ, hắn luyện chế một kiện bí bảo đại khái cần bao lâu?"
"Hai ba tháng." Trát Cổ trả lời, liếc mắt nhìn phía dưới, "Đang ngồi đây có hơn mười vị, mỗi một vị luyện chế một kiện bí bảo, tốn hao hai ba tháng, đại khái có thể bảo đảm trước khi vực chủ đại nhân xuất quan, chư vị đều có thể có được một kiện bí bảo. Cho nên ta mới có hạn chế như thế, đương nhiên, không ai nói chắc được vực chủ đại nhân khi nào sẽ xuất quan, nếu đại nhân sớm xuất quan, nói không chừng chư vị đang ngồi đây còn không đến lượt."
Hắn vừa nói xong, lập tức có lãnh chúa tính tình gấp gáp kêu ầm lên: "20. 000 thì 20. 000, ta muốn luyện chế một kiện!"
Lại có lãnh chúa phụ họa: "Ta cũng muốn một kiện."
Chỉ một thoáng, trong đại điện, tiếng tranh đoạt liên tiếp, Trát Cổ gắng nhịn cười chống đỡ, đáp ứng từng người.
Thật vất vả xử lý thỏa đáng, để các vị lãnh chúa trở về gom góp tiền.
Nhìn bọn hắn không kịp chờ đợi mà rời đi, Trát Cổ chỉ cảm thấy tâm tình thư sướng đến cực điểm.
Chưa tới một canh giờ đã có lãnh chúa lần nữa trở về, mang đến tất cả vật liệu luyện khí cùng 20. 000 mặc tệ giao cho Trát Cổ, sau đó Trát Cổ lại xuống dưới động đá vôi gặp mặt Dương Khai, cáo tri yêu
cầu của người lãnh chúa kia.
Dương Khai yên lặng ghi lại, sau khi Trát Cổ đi, chuyên tâm luyện chế.
Đón lấy thời gian, Dương Khai luyện khí, tài nguyên khôi phục tu hành không cần quan tâm, Trát Cổ đều đã phân phối thỏa đáng, hắn chỉ cần theo yêu cầu luyện chế bí bảo cho những lãnh chúa kia là được.
Mỗi khi luyện chế xong một kiện bí bảo, Trát Cổ đều sẽ giao cho hắn 7000 mặc tệ.
Luyện khí ngày qua ngày, để Dương Khai cũng phi tốc trưởng thành trên con đường luyện khí.
Thời điểm giúp Trát Cổ luyện chế bảo giáp kia, trước trước sau sau hao tốn hai tháng, sau hai năm luyện tập, một kiện bí bảo chỉ cần bốn năm mươi ngày, mà lại phẩm chất cũng có chỗ tăng lên.
Thời gian hai năm, lục tục ngo ngoe ra đời gần hai mươi kiện bí bảo.
Mà theo thời gian trôi qua, các lãnh chúa tất nhiên sẽ có giao lưu với nhau, thanh danh Dương Khai cũng dần dần lan truyền ra, lãnh chúa mộ danh mà đến càng nhiều hơn, thù lao cũng liên tiếp tăng lên, dần dần đã tăng đến 30. 000 mặc tệ một kiện.
Lúc này, các lãnh chúa được Trát Cổ mời đến lúc thời điểm ban sơ
mới cảm thấy cân bằng không ít, còn cảm thấy mình kiếm lời.
Mà chuyện trả thù lao, Dương Khai vẫn luôn không biết chút nào, hai năm này hắn chỉ chuyên tâm luyện khí, mà lại coi như hắn biết, cũng sẽ không quá để ý, hết thảy hắn làm, chỉ là vì để áp dụng kế hoạch của mình, càng nhiều Mặc tộc tìm hắn luyện khí, đã nói lên thanh danh của hắn truyền bá càng rộng, ngày sau làm việc cũng
thuận tiện.
So với hai năm trước, bây giờ thuật luyện khí của hắn có mười phần tiến bộ, mặc dù xa không đến cấp bậc tông sư, nhưng đã có tiêu chuẩn đại sư.
Đại sư, tông sư, Đại tông sư, đây là phân chua đẳng cấp trong Luyện Khí.
Hắn đang chờ đợi, đợi Hắc Uyên xuất quan, tính toán thời gian, có lẽ cần thêm mấy năm nữa.
Trong pháo đài cổ, một vị lãnh chúa chầm chậm lui ra, mặt Quỷ Liêu đầy vẻ do dự.
Hắn triệu kiến vị lãnh chúa này, vốn là bởi vì có một số việc cần hỏi
thăm, ai ngờ lại thám thính ra một tin tức cực kỳ ngoài ý muốn.
Mặc đồ Dương Khai là Luyện Khí sư, mà lại trình độ luyện khí không thấp!
Để Quỷ Liêu cực kỳ ngoài ý muốn là trước đó Dương Khai cùng Lưu Tử An ra tay đánh nhau, Quỷ Liêu trừng phạt hai người, vốn nghĩ có Huyền Tẫn Linh Quả làm cản trở, chẳng mấy chốc Dương Khai sẽ chịu thua, ai ngờ gần hai năm qua hắn xa ngút ngàn dặm không tin tức.
Quỷ Liêu cũng không để việc này trong lòng, Nhân tộc kia thân là mặc đồ của vực chủ đại nhân, không có khả năng đi quá xa, hẳn là trô ́n ở nơi nào đó chữa thương.
Có lẽ là đang đợi vực chủ đại nhân xuất quan chủ trì công đạo.
Quỷ Liêu vốn là nghĩ như vậy, ai ngờ tên này chạy tới chỗ Trát Cổ, giúp các lãnh chúa luyện khí. Biết được tin tức này, Quỷ Liêu lấy làm kinh hãi, một vị Nhân tộc Luyện Khí sư giá trị lớn bao nhiêu, các lãnh chúa có lẽ không rõ, nhưng hắn thân là tâm phúc của Hắc Uyên lại biết rõ rành rành.
Vương chủ đang trù tính một đại kế liên quan đến vận mệnh Mặc tộc, đại kế cùng một nhịp thở với Luyện Khí sư, có thể nói, bất kỳ gì một kẻ Luyện Khí sư nào đều là nhân tài cực kỳ quý giá được vương chủ coi trọng.
Một kẻ Luyện Khí sư, đã không đơn giản chỉ là thân phận một mặc đồ.
Kể từ đó, cho dù lấy thân phận của hắn cũng không thể tùy ý khi nhục Dương Khai, nếu không vực chủ đại nhân xuất quan sẽ không thể thiếu một trận răn dạy trách phạt.
Nhưng để hắn cứ như vậy chịu thua là không thể nào, thân là lãnh chúa cao quý, há lại sẽ cúi đầu trước một mặc đồ?
Trầm ngâm một lát, Quỷ Liêu mở miệng kêu: "Lưu Tử An!" Chỗ bóng tối sau lưng, Lưu Tử An cất bước đi ra: "Chủ nhân." "Tới chỗ Trát Cổ, nói ta muốn gặp hắn."
"Vâng!" Lưu Tử An lĩnh mệnh.
Trước sau không đến hai canh giờ, Trát Cổ xuất hiện trước mặt Quỷ Liêu, hành lễ cung kính hỏi: "Quỷ Liêu đại nhân gọi ta, không biết có gì phân phó?"
Quỷ Liêu lẳng lặng mà nhìn hắn: "Trát Cổ, trong khoảng thời gian này nghe nói ngươi kiếm được không ít mặc tệ?"
Trát Cổ hơi kinh hãi, rất nhanh lại thần sắc như thường, cười nịnh nói: "Quỷ Liêu đại nhân biết rồi?"
Hắn cũng tự biết, việc này chung quy là không thể gạt được Quỷ
Liêu, mà ngày hôm nay cũng chính là ngày hắn chờ bấy lâu.
Quỷ Liêu hừ lạnh một tiếng: "Trước khi vực chủ đại nhân xuất quan, mệnh ta quản lý lãnh địa, ra chuyện như vậy, ta há có thể không biết? Trát Cổ ngươi gan to lắm, mặc đồ kia đã là Luyện Khí sư, vì sao ngươi không lập tức bẩm báo? Ngược lại lưu hắn giúp ngươi luyện khí."
Trát Cổ khom người nói: "Quỷ Liêu đại nhân, Nhân tộc kia dù sao là mặc đồ của vực chủ đại nhân, muốn ở lại chỗ ta, ta không tốt đuổi hắn đi a."
Quỷ Liêu cười lạnh cuống quít: "Là không nỡ để hắn đi mới phải chứ? 30. 000 mặc tệ một kiện bí bảo, ngươi thật giàu a."
Trát Cổ cười ngượng ngùng không thôi: "Quỷ Liêu đại nhân minh giám."
"Ngươi cho Nhân tộc kia bao nhiêu?" Quỷ Liêu lại hỏi.
Trát Cổ sắc mặt do dự, vùng vẫy một lát mới nói: "Ta nói với hắn một kiện bí bảo 10. 000 mặc tệ, ta rút ba thành."
"Thật sự là lợi hại!" Quỷ Liêu mỉa mai, "Hắn vất vả luyện chế một kiện bí bảo chỉ được có 7000 mặc tệ, ngươi lại có thể được 23,000, ngươi đối xử với hắn thật đúng là không tệ, ngươi không sợ hắn biết, tố giác ngươi lên vực chủ đại nhân sao?"
Trát Cổ sắc mặt trắng nhợt: "Vực chủ đại nhân không đến mức để ý loại chuyện nhỏ nhặt này a?"
Quỷ Liêu bình chân như vại nói: "Vậy thì cũng không chắc, dù sao vực chủ đại nhân cực kỳ coi trọng hắn."