Dưới tuyệt cảnh, mấy vị vực chủ suất lĩnh mấy vạn đại quân đến đây gấp rút tiếp viện. Phía sau, lão tổ tấn công càng mãnh liệt, hiển nhiên là thấy được Mặc tộc viện quân, muốn nhanh chóng giải quyết vương chủ, nhưng nhất thời lại không thể đắc thủ.
Mà lấy cường thế của nàng, Mặc tộc muốn dựa vào điểm ấy viện quân để ngăn cản, cũng là không thiết thực. Dù có mấy vị vực chủ cùng bảy, tám vị bát phẩm mặc đồ, suất lĩnh mấy vạn đại quân, còn chưa đủ ngăn lão tổ.
Nên chỉ hơi do dự, vương chủ phun trào thần niệm, hạ một mệnh lệnh cho các vực chủ kia. Mấy vị vực chủ đầu tiên là khẽ giật mình, ngay sau đó trên mặt đều hiện ra vẻ kiên quyết.
Nồng đậm mặc chi lực từ thể nội mấy vị vực chủ tuôn ra, vô biên vô tận mặc chi lực, hội tụ thành mặc vận khổng lồ mà nồng đậm, theo thời gian, vô luận là vực chủ hay là Mặc tộc dưới trướng vực chủ, một thân sinh cơ đều đang nhanh chóng suy yếu.
Mặc chi lực đối với Mặc tộc tương đương thiên địa vũ lực đối với Khai Thiên cảnh, đều là căn cơ. Điên cuồng hành động như vậy, chẳng khác gì là Khai Thiên cảnh tự làm sụp đổ Tiểu Càn Khôn, nhẹ thì tu vi giảm lớn, nặng thì chết ngay tại chỗ.
Dưới tình huống bình thường, không có Mặc tộc nào nguyện ý làm như thế, nhưng mà đây là mệnh lệnh từ vương chủ, chính là các vực chủ cũng chỉ có thể tuân theo.
Mặc tộc dưới đáy càng không cần phải nói, mệnh lệnh từ vương chủ vừa được đưa ra, bọn hắn ngay tức thì thôi động mặc chi lực, càng nghe lời hơn cả các vực chủ, cho nên động tác của bọn chúng nhanh hơn vực chủ.
Chỉ có mấy vị bát phầm mặc đồ xông ra khỏi mặc vân to lớn, lao thẳng về phía vương chủ.
Bọn họ tuy bị mặc hóa, Tiểu Càn Khôn bị nhiễm mặc chi lực, nhưng mặc chi lực trong thể nói không tinh thuần, không thể duy trì bí thuật mà vương chủ sắp thi triển, nên bọn hắn không cần bắt chước các vực chủ.
Vương chủ còn trông cậy vào bọn hắn có thể chặn đường lão tổ một lát.
Trong nháy mắt, lấy mấy vị vực chủ cầm đầu, mấy vạn đại quân Mặc tộc điên cuồng phun trào mặc chi lực, ngưng thành một đoàn, trong mặc vân, sinh mệnh khí tức liên miên liên miên chôn vùi.
Lúc này, bảy, tám vị bát phầm mặc đồ kia đã vượt qua người vương chủ, trực diện lão tổ chi uy.
Nếu là bát phẩm Khai Thiên bình thường, bảy, tám vị liên thủ đã đủ để giao thủ với bất luận vị nào lão tổ một khoảng thời gian ngắn.
Nhưng mà những bát phẩm này chỉ là mặc đồ mà thôi, bọn hắn chỉ có cảnh giới bát phẩm, thực lực bản thân còn kém cỏi hơn các vực chủ rất nhiều, chớ đừng nói chi là bằng được bát phẩm Khai Thiên bình thường. Bọn hắn có thể nói là một đám bát phẩm yếu nhất trên đời này.
Loại tồn tại này, mặc dù liên thủ, nhưng sao chống đỡ được một vị lão tổ?
Vị bát phẩm mặc đồ xông lên phía trước nhất chỉ kịp chém ra một kiếm liền bị lão tổ vặt đầu xuống, chỗ cổ, máu tươi cuồng phun, vô đầu thi thân lung lay muốn đổ.
Mà một kiếm hắn chém ra kia, vẻn vẹn chỉ là khiến trên thân lão tổ xuất hiện một vết thương nhàn nhạt.
Vì có thể bằng tốc độ nhanh nhất xông qua những mặc đồ này, lão tổ chỉ công không thủ, bởi vì nàng biết, một khi trì hoãn thời gian dài quá, vương chủ nhất định có biến, đủ loại cố gắng trước đó sẽ uổng phí.
Nhẹ nhàng ấn xuống một chưởng, lại một vị bát phẩm mặc đồ toàn thân chấn động mãnh liệt, một thân thiên địa vũ lực trở nên hỗn loạn, rõ ràng là Tiểu Càn Khôn bị công kích.
Lão tổ không thèm nhìn hắn, vượt qua người hắn, bát phẩm mặc đồ này bạo thành huyết vụ.
Mấy bát phẩm mặc độc lại thấy thế đều biến sắc, bọn hắn từng giao thủ với bát phẩm Khai Thiên, phát giác được chênh lệch, chỉ là loại chênh lệch kia mặc dù không nhỏ, nhưng còn chưa tới mức khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng, cho tới giờ khắc này mới hiểu được, lão tổ chi uy, căn bản không phải bọn hắn có thể đối mặt.
Nhưng mà thân là mặc đồ, vương chủ chi mệnh làm sao dám không tuân theo, các vực chủ đều nguyện ý đánh đổi mạng sống hiệp trợ vương chủ chạy trốn, huống chi là bọn hắn.
Sau khi hai vị mặc đồ tuần tự ngã xuống, mấy mặc đồ còn lại không chút do dự, nhao nhao thôi động Tiểu Càn Khôn, trải xuống, bao phủ hư không.
Mỗi một Tiểu Càn Khôn đều là một lồng giam! Lão tổ muốn xông ra khỏi lồng giam, chỉ có thể đánh vỡ những này Tiểu Càn Khôn.
Đây là biện pháp duy nhất bọn hắn có thể nghĩ ra để cầm chân lão tổ. Ngay khi các bát phẩm mặc đồ trải Tiểu Càn Khôn xuống, lão tổ không khỏi lộ ra vẻ đau thương bị ai. Xung quanh lão tổ nở rộ quang mang, thiên địa vĩ lực phun trào đến cực hạn, trực tiếp đánh vỡ tòa lồng giam thứ nhất.
Ngay sau đó là tòa thứ hai, tòa thứ ba. ..
Đến khi lão tổ xông ra khỏi mảnh phong tỏa này, phía sau chỉ còn là mấy vị bát phẩm mặc đồ ngồi xếp bằng, từng người khí tức uể oải, hư ảnh Tiểu Càn Khôn rách mướp, thiên địa vũ lực điên cuồng tiết ra ngoài.
Tiểu Càn Khôn bị lão tổ phá thành mảnh nhỏ, thời điểm thiên địa vũ lực mất hết
Cố gắng của các mặc đồ đã có hiệu quả, tuy chỉ là ngăn trở lão tổ ngắn ngủi không đến mấy tức, vương chủ cũng đã thi triển bí thuật, thôn phệ mặc vẫn nhập thể.
Vương chủ lập tức trở nên tinh thần toả sáng.
Hắn nhưng không có ý muốn đánh với Tiếu Tiếu lão tổ thêm, mà là tiếp tục chạy trốn về vương thành, mặc dù thôn phệ mặc chi lực khổng lồ kia để trạng thái tốt lên không ít, nhưng đó dù sao không phải lực lượng của chính hắn, sử dụng có rất nhiều tai hại, có thể không dùng thì tận lực không dùng. Chỉ cần trốn về vương thành, hắn có thể mượn nhờ Mặc Sào chi lực để ngăn cản lão tổ, đó mới là lực lượng hắn có thể tùy tâm sở dục khống chế.
Tiếu Tiếu lão tổ vừa thoát khỏi mấy vị bát phẩm mặc đồ liền thấy vương chủ đã bỏ trốn xa xa, tay trái liền diễn hóa Âm Dương, tay phải diễn hóa Hỗn Độn, hai tay khép lại, con người nàng chỉ toàn màu đỏ tươi, một chỉ.
Một chỉ này không mang theo mảy may khói lửa, vương chủ lại vãi cả linh hồn. Không dám có chút do dự, lập tức quay người, phun ra đại lượng mặc chi lực, hóa thành công kích, đánh ngược về phía lão tổ.
Năng lượng kịch liệt va chạm, vương chủ liền cảm thấy một đạo lực lượng huyền diệu đột phá mặc chi lực, khắc vào người mình, để bộ ngực hắn xuất hiện một lỗ thủng, mặc huyết ào ào tuôn ra. Miệng vết thương kia còn quanh quẩn lực lượng cực kỳ khó chơi, đuổi mãi không tan.
Khí thế lại ngã xuống, so với vừa rồi còn có vẻ không bằng.
Vốn cho rằng mệnh tang ở đây, nhưng chợt giương mắt nhìn lên, đã thấy khí thế lão tổ cũng có chỗ suy yếu.
Vương chủ đại hỉ, biết bí thuật vừa rồi tuy mạnh, nhưng lão tổ thi triển cũng không Có nhẹ nhàng như mình tưởng tượng.
Lúc này là cơ hội tốt, vương chủ lại tranh thủ thời gian trốn chạy. Tiếu Tiếu lão tổ cứng ngắc đứng tại chỗ chốc lát, oán hận cắn răng, tiếp tục đuổi giết. Phía sau hai người, thi thể mấy vị vực chủ, mấy vạn Mặc tộc hoành hiện hư không. ..
Dưới tình huống bình thường, những vực chủ cùng mấy vạn đại quân sẽ không đến mức bị chết không còn một mống, mặc dù thôi động mặc chi lực cho vương chủ thôn phệ, nhưng dù sao vẫn còn có thể sống.
Nhưng mà vương chủ thôn phệ lại không lưu tình chút nào, đâu để ý gì đến bọn họ, toàn lực hút, lực lượng trong cơ thể tất cả Mặc tộc bị nuốt không còn một giọt.
Mấy vị vực chủ cùng mấy vạn đại quân có thể nói là chết trên tay vương chủ.
Bỏ ra cái giá lớn như vậy, cuối cùng tạo cho hắn cơ hội tiếp tục chạy trốn.
Bên ngoài Vương thành, hai bên đại quân như cũ đánh nhau kịch liệt, xu hướng suy tàn của Mặc tộc đã lộ ra, Nhân tộc chiếm hết thượng phong.
Xuất hiện cục diện như vậy, một thì là bởi vì Mặc tộc chia binh ra các nơi, chẳng những bên trái vương thành phải bố phòng chặn đường đại quân Nhân tộc, phía bên phải bởi vì có Càn Khôn thế giới uy hiếp, cũng nhất định phải lưu thủ lực lượng phòng hộ, huống chi, vừa rồi còn có mấy vị vực chủ mang theo bát phẩm mặc đồ cùng mấy vạn đại quân gấp rút tiếp viên vương chủ. Bây giờ số lượng Mặc tộc giao thủ với Nhân tộc, nhiều lắm chỉ có 400, 000.
Thứ hai là thực lực tổng hợp của đại quân Mặc tộc không bằng ban sơ. 400,000 đại quân này, không thể đánh đồng với Mặc tộc Đại Diễn quan, Mặc tộc đóng giữ Đại Diễn đều là tinh nhuệ chi sư, bây giờ Mặc tộc bên ngoài vương thành, trải qua mấy trăm năm bổ sung pha loãng, thực lực tổng hợp giảm lớn.
Lại thêm hơn mười vị bát phẩm Nhân tộc cường thế xuất thủ, Mặc tộc dù chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng, cũng khó cản Nhân tộc.
Thế cục đã nát be bét như vậy, lại còn xuất hiện chuyện khiến cho Mặc tộc sợ hãi.
Trụ cột tinh thần của toàn bộ chiến khu, vương chủ đại nhận lại chật vật trốn về vương thành! Lúc này vương chủ có thể nói thê thảm đến cực điểm, chỗ ngực có một lỗ thủng, mặc huyết không ngừng tuôn ra, hai cánh sau lưng chỉ còn lại một cái, toàn thân trải rộng mặc huyết.
Chớ nói Nhân tộc, chính là các vực chủ cũng chưa từng gặp qua vương chủ chật vật như thế, có thể thấy được trong giao phong lúc trước, vương chủ bị lão tổ nhân tộc đảnh cho thê thảm cỡ nào.
Vương chủ còn chưa trở lại vương thành, chỉ mới tiến nhập phạm vi Mặc Sào bao phủ, lập tức cấu kết Mặc Sào, điên cuồng thu nhận Mặc Sào chi lực.
Tiếu Tiếu lão tổ chợt xuất hiện, Chí Tôn hai tộc tiếp tục giao thủ kịch liệt trên vương thành.