- Hiện tại linh khí của Trung Đô miễn cưỡng coi như tạm được. Nhưng mà ở bên đó, nơi chốn đều là nồng đậm linh khí thiên địa, địa phương mà thế lực lớn này chiếm cứ, mức độ linh khí nồng đậm hơn hẳn mấy lần so với Trung Đô, còn có rất nhiều Phúc địa Thánh Địa, những nơi như Trung Đô không thể nào có được.
Hiện tại Trung Đô nồng đậm linh khí, đã là thánh địa tu luyện từ lâu mà bọn họ hướng tới.
Thủy Linh lại nói, ở bên đó, bất kỳ địa phương nào cũng đều không kém hơn Trung Đô, thậm chí còn có chỗ tốt hơn nữa, điều này làm sao lại không làm cho họ thèm thuồng chứ?
Có đầy đủ linh khí phong phú, cũng đồng nghĩa với việc thúc đấy cho việc tu luyện, có thể nhanh chóng nâng cao thực lực cùng tu vi của mình.
Dương Khai khẽ gật đầu, cuối cùng cũng xác minh được vì sao Bạch Thủy Linh không lớn hơn mình bao nhiêu, mà nửa năm trước tu vi đã đi vào cảnh giới Thần Du cảnh bất tầng. Mà hiện tại, nàng coi như đã đạt tới trình độ Thần Du cảnh đỉnh phong. Chỉ thiếu chút nữa liền có thể thăng tiến lên cấp Siêu Phàm cảnh rồi.
Loại tu vi này, mà ở độ tuổi này, thật là khủng bố.
- Hiện tại các ngươi biết nếu đi vào Thần Du cảnh chi thượng gọi là Siêu Phàm cảnh, nhưng bên Siêu Phàm cảnh chi thượng, các ngươi có biết gọi là gì không? Thủy Linh khẻ mỉm cười.
- Xin lắng tai nghe! Hai mắt Dương Khai sáng lấp lánh, khiêm tốn thỉnh giáo.
- Siêu Phàm Nhập Thánh! Siêu Phàm Nhập Thánh chi thượng gọi là Nhập Thánh cảnh! Thủy Linh cũng không thừa nước đục thả câu, nói thẳng đáp án: - Ở bên kia, có thế lực cao thủ Nhập thánh cảnh trấn thủ, đó mới xem như là thế lực cao cấp nhất. Thủy Thần Điện của ta cũng chỉ vẻn vẹn có một vị Nhập Thánh mà thôi, cho nên mới miễn cưỡng được tính là nhất đẳng thế lực. Cũng tương đương với đó, cấp bậc của bí bảo và thiên tài địa bảo, ở nơi này của các ngươi chỉ tới Huyền cấp đã là cao nhất, nhưng bên chỗ chúng ta, thì có Linh cấp, Thánh cấp bí bảo cùng đan dược nữa.
- Đương nhiên là có liên quan tới ta. Tên nô bộc Địa Ma kia của ngươi cũng nói rồi, nhất định có người mang ta về, bằng không ngươi nghĩ rằng vì sao ta vẫn ở chỗ này hỗ trợ cho ngươi chứ?
Dương Khai giật mình, bỗng nhiên mỉm cười: - Không phải là ngươi không biết đường về chứ?
Thủy Linh ngượng ngùng, nhẹ nhàng gật đầu.
Dương Khai cười ha ha: - Trách không được, ta liền nói sao ngươi lại tự nhiên trở nên tốt bụng như thế chứ, hóa ra là thế.
- Ngươi có biết đường đi không?
Dương Khai từ chối cho ý kiến.
- Dù sao ta mặc kế, ta nhất định đi cùng ngươi.
- Đi cùng đi, vừa hay ta cũng đang thiếu một người dẫn đường. Dương Khai cũng không cự tuyệt.
- Vậy khi nào thì chúng ta lên đường chứ? Thủy Linh hưng phấn lên hẳn, tuy rằng Dương Khai cũng không nói gì, nhưng hắn biểu hiện như thế nhất định là biết đường về rồi.
Đi tới bên ngoài phủ đệ, Dương Khai cất bước tiếp đi vào trong, giống như bản thân hắn, Thiên Hành cung chủ động mở ra một lối đi, để cho Dương Khai bình yên đi qua.
Đây là do Mộng Vô Nhai thiết lập, người có thể tự do ra vào Thiên Hành cung chỉ có hai người Dương Khai cùng Lăng Thái Hư. Những người khác đều là chỉ ra không vàng, nếu muốn đi vào trong nhất định phải được sự đồng ý của Mộng Vô Nhai.
Hấp thu hết năng lượng của Dương Tính Ngọc sàng xong thì còn lại khối Ngọc tâm này.
Đồ Phong cùng Đường Vũ Tiên đều từng nói, khối ngọc này đã có chân linh, cho nó thêm mấy trăm năm nữa, nói không chừng có thể phá ngọc mà ra, chân chính trở thành một sinh mệnh thể.
Ngọc trung Chân linh, đây chẳng qua cũng chỉ là thứ tồn tại trong truyền thuyết, từng chân linh sau khi lớn lên đều có chiến lực không thể địch nổi.
Đường Vũ Tiên từng báo cho Dương Khai, đừng có động vào Ngọc trung Chân linh, bởi vì đồ vật này thật rất nguy hiểm.
Nhưng hiện giờ Dương Khai theo lời Thủy Linh biết được sau đi tới thế giới bên ngoài kia, hắn không thể không động tới Ngọc trung Chân linh.
Nếu hắn đi vào Thần Du cảnh lục tầng đã là không thấp, nhưng cũng chẳng cao! Thế giới bên kia có thật nhiều Siêu Phàm cảnh, thậm chí còn có cao thủ Nhập Thánh cảnh! Muốn sống sốt ở địa phương không quen thuộc, Dương Khai nhất định phải có được thực lực tự bảo vệ mình.
Dương Khai cũng chưa từng ngông cuồng muốn nhờ Ngọc trung Chân linh này tán thăng tới Siêu Phàm cảnh, điều này rất không thực tế. Nhưng tối thiểu trước khi đi, làm cho mình trở nên cường đại hơn một chút, tới khi đối mặt với nguy hiển cũng sẽ nhàn nhã hơn nhiều.
Thời gian không đợi ta, hắn nhất định phải mau chóng cường đại lên, thế mới có thể đi tới con đường khác.
Nhìn Ngọc tâm trên tay, hắn quyết định buông tay đánh cược một lần,
Phú quý chỉ có được từ trong gian khó, có hành cung này thủ hộ, ngay cả thất bại thì hắn cũng có thể thoát được ra ngoài.
Hai tay hắn nắm lấy khối ngọc tâm, chận chuyển Chân Dương Quyết, lực hấp dẫn khổng lồ bác đi tầng Dương Nguyên năng lượng của Ngọc tâm.
Năng lượng không ngừng dũng mãnh vào trong thân thể Dương Khai, mặc dù nhìn chỉ là khối Ngọc tâm nho nhỏ, những năng lượng cất giữ bên trong cũng không thể tưởng tượng được.
Dương Khai thần mâu chấn động, cẩn thận cảm giác Dương Nguyên khí dũng mãnh vào kinh mạch, kinh mạch nhanh chóng bão hòa.