Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, thân hình bên trong đó có một gương mặt đáng sợ mơ hồi, tứ chi đầy đủ, hoàn toàn do ngọn lửa tạo thành.
Sức nóng kịch liệt thổi quét, hai tay Dương Khai trực tiếp bị đốt cháy, phòng ốc lớn ở đây nháy mắt thành tro mịn.
Không khí bắt đầu vặn vẹo, vẻ mặt Dương Khai ngưng trọng hơn nữa, bởi vì hắn có thể cảm nhận được khí tức tàn bạo của thân hình bên trong ngọn lửa.
Ngọc trung Chân linh đã được định hình, nhưng vì chưa thành đã bị Dương Khai bóc ra nên giờ phút này nó chỉ có được bản năng nguyên thủy nhất.
Đó chính là đốt cháy toàn bộ.
Hô…
một đạo giống như hỏa long tán công, từ bên trong cơ thể của Chân linh phóng ra, mục tiêu nhắm trực tiếp vào Dương Khai, tốc độ nhanh như thiểm điện, uy lực không thể tưởng tượng.
Từng ngọn lửa hóa thành hở long lay động, lao ra từ trong cơ thể của Ngọc trung Chân linh, trong chớp mắt liền bao lấy quanh Dương Khai, sét đánh không kịp bưng tai liền tấn công hắn.
Đồng tử Dương Khai chợt phóng đại, vì bị bốn mươi tám hướng bao vây, hắn không còn lấy một tia hi vọng chạy trốn.
Hồi lâu chưa từng dùng Dương Viêm Chi Dực, liền mở ra trên lưng, cánh chim giống như lửa đỏ nhanh không ai sánh bằng chạy trốn khỏi vòng vây.
Oanh…
Tiếng nổ mạnh rung chuyển vang lên, trong Dương Khai phủ nháy mắt bị đốt bằng, không còn phòng ốc gì nữa, mặt đất cũng trở nên khô cằn, trong phạm vi Thiên Hành cung bao vây có vô số ngọn lửa đỏ thoát ra, đuổi theo Dương Khai không dứt.
Thấy được động tĩnh bên này, đám võ giả Trung Đô nhanh chóng chạy tới.
Thấy được thế cục bên trong Thiên Hành cung, Hoắc Tinh Thần nhìn trân trói: - Tình hình ra sao thế, Khai thiếu hơn nửa năm không trở lại, sao vừa trở về liền đụng phải trận chiến ác liệt thế này.
Mặc dù có Thiên Hành cung cách ly bảo hộ, bọn họ căn bản cũng không phát hiện được sức mạng cực nóng bên trong, nhưng khí tức hủy diệt mà Ngọc trung Chân linh phát ra cũng làm cho bọn họ run rẩy cả người.
- Hắn đang làm cái gì thế? Thu Ức Mộng lo lắng muốn chết, mắt đẹp nhìn lại căn bản không thể được cục diện bên trong ra sao, chỉ có thể mơ hồ thấy được Dương Khai đang hoạt động bên trong.
Thế giới bên trong đỏ rực lửa đỏ, không cho bất kỳ kẻ nào có thể thấy được gì.
một thời gian thật lâu, cảnh tượng hỗn loạn bên trong mới dần rõ ràng.
Dương Khai lặng yên lơ lửng giữa không trung, sắc mặt ngưng trọng nhìn xuống bên dưới. Bên dưới đó có một ngọn lửa đang vặn vẹo hình người, cháy hừng hực, trong miệng phát ra tiếng gào rống giận dữ.
- Ôi trời ơi… Hoắc Tinh Thần trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn đôi cánh to như cánh chim sau lưng Dương Khai, thất thần thật lâu.
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn ra.
Ai cũng không biết Dương Khai còn có nội tình như thế, từ sau khi Đoạt đích chi chiến tới giờ hắn cũng chưa từng dùng Dương Viêm chi Dực.
- Bộ dáng tiểu công tử hẳn là muốn hấp thu lực lượng của Ngọc trung Chân linh tăng cường sức mạnh bản thân. Đường Vũ Tiên cắn chặt môi: - Nhưng mà thế cũng là quá lỗ mãng.
Nàng không ngừng tự trách, cảm giác lúc trước mình không nên nói cho Dương Khai biết, cho nên mới khiến cho Dương Khai phạm sai lầm. Với thực lực của hắn bây giờ không có cơ hội thu phục được Ngọc trung Chân linh.
- Có thể đi hỗ trợ được không? Sắc mặt Thu Ức Mộng lo lắng.
Đồ Phong cùng Đường Vũ Tiên chậm rãi lắc đầu: - Nhiệt độ như này không phải thứ chúng ta có thể thừa nhân được. Tiểu công tử bên trong không có việc gì, cũng là vì công pháp người tu luyện có cùng thuộc tính.
Hơn nữa, bọn họ cũng không vào được Thiên Hành cung.
Thu Ức Mộng chính là quan tâm nên mới loạn, hoàn toàn quên mất chuyện này.
Tình trạng bên trong Thiên Hành cung vẫn đáng lo như thế, hơi thở hủy diệt vẫn truyền khắp Trung Đô, làm cho người ta đêm không thể say giác, ngày không được bình an.
Nhưng những người ở Dương Khai Phủ vẫn nghỉ chân bên ngoài quan sát cùng chờ đợi, mong Dương Khai có thể an toàn đi ra ngoài.
Một ngày, màu trắng muốt của băng hàn đột nhiên tăng nhiều, không có ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngọn lửa cũng yếu bớt đi nhiều lắm, mà ma khí đen đặc kia lại càng nồng đậm hơn.
Thấy được một màn như thế, mọi người thần sắc chấn động, biết được giờ khắc này Dương Khai đã hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động, đều nghển cổ trông mong, âm thầm chờ đợi. Trong lòng ai ai cũng đoán xem lần này Dương Khai xuất quan sẽ có nhiều thay đổi.