Dương Khai không khỏi nheo hai mắt, hắn tuy không nhìn ra manh mối gì nhưng mơ hồ cảm nhận được ít năng lượng bí mật dao động từ bên trong tảng đá.
Từ Hối đi lên phía trước, đánh ra mấy đạo ấn quyết huyền diệu, tảng đá kia bắt đầu trở nên mơ hồ như trăng trong kính, hoa trong nước hư hư ảo ảo, một lát sau chính giữa tảng đá mở ra một cửa động.
Dương Khai hơi kinh sợ khẽ quát một tiếng:
- Hư không dũng đạo!
Từ Hối nhẹ nhàng vuốt cằm:
- Coi như vậy đi, từ nơi này tiến vào chính là Thánh Lăng, cũng là nơi táng thân của nhiều thế hệ Thánh chủ, đó là tiểu huyền giới ở thế giới này, mỗi một thánh chủ trước khi đảm nhiệm kế vị đều được thông qua nơi này khảo nghiệm. Tiểu huynh đệ ngươi đợi sau khi đi vào nhất định phải cẩn thận mới được,bất kể như thế nào cũng phải đem Thánh chủ linh giới của Lão thánh chủ đeo đi ra, đó là điểm mấu chốt của Thánh địa.
- Đúng vậy,bất kể như thế nào cũng nhất định phải còn sống đi ra.
Bên trong Thánh lăng, Dương Khai vừa tiến vào, hư không dũng đạo, sau lưng liền đóng cửa,bốn phía một mảnh ánh huỳnh quang xanh biếc, giống như nhân gian quỷ vực, bên tai từng trận gió âm,mơ hồ còn có thể nghe được tiếng gào khóc thảm thiết làm cho người ta không lạnh mà run.
Ánh sáng không tính là sáng rõ, miễn cưỡng có thể nhìn thấy vật,hơn nữa nơi đây năng lượng trời đất nồng đậm không cần phải nói,dường như đã ngưng tụ thành từng đám từng đám mây,trên mặt đất đều dầy như những sợi bông.
Đây là một tiểu huyền giới có chút thần sắc kỳ quái,Dương Khai còn chưa nhìn thấy nơi nào có linh khí thiên địa nồng đậm như nơi này, gần như theo kịp địa mạch tối ưu rồi. Không trách được Cửu thiên thánh địa lão Thánh chủ chọn nơi này làm nơi bế quan tu luyện.
Đây đúng là một bảo địa tu luyện,ngoại trừ không khí có chút âm trầm ra.
Đang khi cảnh giác quan sát bốn phía, Dương Khai không khỏi đột nhiên biến sắc.
Trong cảm giác của hắn bốn phương tám hướng không ngờ lập tức tản ra từng đám từng đám năng lượng mang đậm sát khí nhanh chóng tấn công về phía mình.
Những năng lượng này sinh ra quỷ dị, dường như chúng vẫn tồn tại,chỉ chờ Dương Khai chạy tới liền khởi xướng tấn công.
Còn không đợi Dương Khai kịp có thời gian phản ứng,năng lượng này đã từng đoàn bao vây lấy hắn.
Dương Khai chân nguyên ngưng tụ, đề phòng bất trắc nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện ra điểm không thích hợp.
Bởi vì chút năng lượng hội tụ thành từng đám từng đám chỉ có bao quanh chính mình chứ không tạo thành tổn thương gì đối với mình.
Hắn phát hiện những năng lượng này mơ hồ có tới chín đám,trong mỗi đám đều ẩn chứa ý cảnh huyền diệu sâu sắc,giống như do con người laàm ra,lại cũng giống trời đất tạo ra,cao thâm khó đoán.
Trong đó có ba đám năng lượng chất chứa ý cảnh khiến hắn có chút quen thuộc.
Thật cẩn thận buông ra thần thức, thử một đám năng lượng,lập tức thấy trong đó bóng dáng của Cửu thiên thần kỹ.
Huyền Thiên Kiếm!
Dương Khai sắc mặt vừa động, trong lòng mơ hồ đoán,thử tính đi xem năng lượng khác có cảm giác quen thuộc,quả nhiên từ trong đó phát hiện ra ý cảnh của Ưu Thiên Toả, Quân Thiên Dẫn.
Ba chiêu thần kỹ này chính là ba chiêu Dương Khai học được ở chỗ An Linh Nhi,không ngờ lại xuất hiện ở đây.
Mười ngày sau,mọi người chậm rãi lo lắng,tuy rằng trong miệng không nói nhưng trong lòng mọi người đều suy đoán Dương Khai ở bên trong đó liệu gặp phải bao nhiêu khó khăn.
Một tháng sau,không khí trở nên ngưng trọng.
Hai tháng sau,thần sắc mọi người đều trở nên ảm đạm,thường truyền đến từng trận than thở.
Ba tháng,bốn tháng…
Các trưởng lão hộ pháp đóng giữ ở đây càng ngày càng ít,mọi người tựa hồ cũng cảm thấy Dương Khai đã không còn khả năng xuất hiện nữa rồi.