- Ít nhiều trong khoảng thời gian này, do chuyện của Tiểu Huyền Giới, võ giả tới cầu đan càng ngày càng ít, cho nên hiện tại cũng không phải luyện chế nhiều đan dược.
Bởi vì thật nhiều Tiểu Huyền Giới đột nhiên xuất hiện, đại đa số võ giả đều muốn đi tìm lấy một chén canh, đều rời Cửu Phong, đi ra ngoài tìm kiếm cơ duyên. Thế nên ở bên ngoài Cửu Phong, số người đến cầu đan không cần phải xếp hàng nữa.
Hai sư tỷ đệ da thịt kề nhau, có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, trong lòng đều yên lặng.
- Sư đệ, ngươi là đang tìm thông đạo tới Trung Đô sao?
Hạ Ngưng Thường bỗng nhiên lên tiếng hỏi/
- Nàng hỏi đại trưởng lão hả?
Dương Khai ngạc nhiên.
Hạ Ngưng Thường lắc lắc đầu:
- Tự ta nhìn ra được, nghiêm túc mà nói bên Trung Đô kia cũng là một cái Tiểu Huyền Giới, trước kia không tìm thấy cửa vào, nhưng giờ cửa vào tự động mở ra, hẳn là sớm bị người ta phát hiện ra mới đúng. Thế nhưng lại vẫn luôn không có tin tức gì truyền tới, sư đệ ngươi nhất định hẳn lo lắng. Trong khoảng thời gian này ngươi cũng thường xuyên chạy ra ngoài
Từ Hối vừa rồi mới báo cáo tin tức các đệ tử thăm dò được trong thời gian này, rời đi không bao lâu đã quay lại, rõ ràng là có việc muốn bẩm báo.
- Thánh Chủ, bên ngoài có hai nữ tử tới, nói thẳng là muốn gặp người.
- Ta ở bên ngoài cũng không quen nữ tử xinh đẹp nào mà. Các nàng không phải là Vân Huyên cùng Nguyễn Tâm của Độc Ngạo Minh sao? Hai người kia lần trước đến Thánh ĐỊa, đại trưởng lão cũng gặp rồi.
- Không phải hai nàng ấy.
Từ Hối lắc đầu, hai mắt tỏa sáng nói:
- Đúng rồi, hai cô nương kia là song sinh, bộ dạng thì giống nhau, nhưng khí chất thì có chút khác nhau, một nàng là quyến rũ, nàng còn lại giống tinh linh… ừm, đều là những cô nương xinh đẹp khó gặp nha.
Lão ra vẻ như Dương Khai thật có phúc, hiển nhiên cho rằng hai người tới đây có quan hệ gì đó không rõ ràng với Dương Khai.
- Hơn nữa căn cứ theo quan sát của lão phu, hai vị cô nương kia hẳn là tu luyện công pháp đặc biệt nào đó, khí tức của hai con người lại độc nhất vô nhị, mà ngay cả lực lượng dao động phát ra trong cơ thể cũng hòan toàn giống nhau, thực lực đại khái ở mức Siêu Phàm cảnh nhất tầng, lại làm cho người ta có cảm giác không thể bỏ qua được. thật là có chút kỳ quái, cho dù các nàng là song sinh cũng không thể ngay cả khí tức sinh mệnh cùng lực lượng dao động cũng giống nhau tới thế chứ.
Hai mắt Dương Khai dần dần sáng ngời, thần quang rạng rỡ, Hạ Ngưng Thường cũng dừng bước, đứng nguyên tại chỗ che miệng nhỏ xinh, tròng mắt đẹp sáng ngời kinh ngạc cùng mừng rỡ.
- Tuy rằng ta cũng hy vọng như thế, nhưng vẫn luôn cảm giác không có khả năng. Theo như lời người ta nói, vị Thánh Chủ của Cửu Thiên Thánh Địa này chừng Siêu Phàm cảnh tam tầng, tỷ muội chúng ta là vì chiếm được tối cao kế thừa mới có được tu vi ngày hôm nay. Cho dù là hắn có lợi hại hơn nữa cũng không có khả năng tu vi cao hơn chúng ta đi. Ta với người hợp lực tốc độ tu luyện chính là nhanh gấp đôi người thường đó!
- Tỷ tỷ, ngươi quên năm đó hắn ở Trung Đô đã tạo thành bao nhiêu kỳ tích sao? Những chuyện không thể nào, với hắn đều trở thành có thể cả.
- Chỉ mong thế. Nhưng nếu thật là hắn, thế thì mới mười năm ngắn ngủi, sao hắn đã biến thành chủ nhân của địa phương này? Nhóm thế lực này cũng không phải Bát đại gia tộc ở Trung Đô có thể sánh được.
Tỷ tỷ thở dài, tuy rằng cũng ôm chút hy vọng, nhưng vẫn cảm thấy có gì không thực tế.
- Cũng không biết tình hình tông môn bên kia thế nào…
Muội muội mang bộ dạng lo lắng.
- Mặc kệ bên kia thế nào, chúng ta hiện tại cũng không có biện pháp trở về. Hy vọng duy nhất chính là khẩn trương tìm được hắn, để hắn nghĩ biện pháp… ừm, có người đến.
Vừa nói chuyện, tỷ tỷ ngẩng đầu nhìn ra đằng xa, lại nhìn thấy ba bóng người đang nhanh chóng chạy lại chỗ này.
Tốc độ phi hành của ba người đều cực nhanh, với tu vi hiện giờ của nàng cũng chỉ thấy được một chuỗi tàn ảnh.
Đợi cho tới khi ba người kia hạ xuống trước mặt mình, hai tỷ muội mắt sáng lên, có chút không dám tin, lại có chút như chờ mong nhìn người trước mặt.
Đám đệ tử Thánh Địa trông coi nơi này cung kính hành lễn, đại trưởng lão phất phất tay, cũng không lên tiếng, chỉ đứng đằng sau Dương Khai đoán ý qua lời nói cùng sắc mặt.
Lão phát hiện lúc nhìn thấy hai vị cô nương kia, Thánh Chủ liền mỉm cười, tuy rằng không lên tiếng, nhưng lại vô cùng vui vẻ, giống như gặp lại cố nhân xa cách từ lâu.
- Thật là các ngươi!
Hạ Ngưng Thường cũng che miệng nhỏ, kinh hô lên.
- Dương Khai!
Hai tỷ muội kia dường như cũng phấn khích quá độ, đồng thanh la lên một câu, sau đó nhất tề lao tới, ôm lấy Dương Khai thật chặt. Đại trưởng lão vốn đang nhìn chằm chằm bên này, thấy thế trợn mắt há hốc mồm.