- Uổng công chúng ta mấy năm nay vẫn lo lắng cho an nguy của ngươi, hóa ra ngươi đã ở đây thành Thánh Chủ gì gì đó rồi, đúng là mất công!
Hai tỷ muội kia rõ ràng chúng là Hồ gia tỷ muội của Huyết Chiến Bang, Hồ Kiều Nhi cùng Hồ Mị Nhi.
Cũng vì trong khoảng thời gian này Dương Khai luôn tìm tình báo về Trung Đô bên kia, cho nên khi nghe đại trưởng lão báo có cặp song sinh tới tìm, trong đầu Dương Khai không tự chủ được liền nghĩ tới bóng dáng của cặp tỷ muội này.
Năm đó ở Truyền Thừa Động Thiên, Dương Khai cùng Tô Nhan đạt được truyền thừa cuối cùng, chính là truyền thừa của Long Phượng Phủ.
Nhưng tỷ muội Hồ gia cũng có cơ duyên, chiếm được một bộ Liên Chi thần công. Tu luyện bộ thần công này, khí tức cùng lực lượng dao động của hai người có thể hoàn toàn nhất trí.
Các nàng xuất hiện ở trong này, vậy nghĩa là thông đạo ở Trung Đô bên kia cùng Thông Huyền đại lục thật sự đã nối liền nhau rồi, có lẽ đã xảy ra chuyện làm cho mình lo lắng.
- Thánh Chủ, hai vị cô nương kia…
Từ Hối đứng bên lắp bắp, có tâm dò hỏi lai lịch của hai nữ tử kia cùng quan hệ của họ với Dương Khai, lại cảm thấy hình như mình quá nhiều chuyện rồi.
Vào Cửu Phong, hai tỷ muội vừa đi vừa nhìn ngắm bốn phía, không ngừng lên tiếng thán phục. Cửu Thiên Thánh địa mặc dù cũng được coi như thế lực đứng đầu trên Thông Huyền đại lục, nhưng cảnh sắc bên trong Cửu Phong lại hợp lòng người, linh khí nồng đậm, căn bản không cùng đẳng cấp với Trung Đô.
Lại tới đây, lập tức làm cho hai nàng có cảm giác mở rộng tầm mắt, hai tỷ muội giống như nữ tử thôn dã đi vào chốn đại thành phồn hoa, nhìn quanh trầm trồ.
Thánh Chủ uyển, Hạ Ngưng Thường để hai nàng ngồi xuống, Dương Khai tự mình rót trà cho hai nàng, An Linh Nhi lại bưng tới mâm đựng linh quả quý hiếm tới ân cần chiêu đãi.
Hai tỷ muội Hồ gia giống như thật lâu chưa được nghỉ ngơi tốt như thế, mặt mang vẻ mỏi mệt, lực lượng cũng tiêu hao không ít, ngửi thấy mùi vị của linh quả này cũng cảm thấy thèm.
Hồ Kiều Nhi không chút khách khí lấy hai quả, sau đó đưa một quả cho Hồ Mị Nhi, bắt đầu cắn ăn,
Dương Khai cùng Hạ Ngưng Thường ngồi bên cạnh, chờ hai nàng nghỉ ngơi.
Ăn liền mấy linh quả, hai người mới xem như khôi phục lại, Dương Khai lúc này mới nói:
- Nói thật ra, trong khoảng thời gian này bên này cũng xảy ra vài việc, ta cũng luôn tìm đường về, lại không tìm được. vừa hay giờ các ngươi tìm tới, cẩn thận nói cho ta nghe, các ngươi tới đây thế nào?