Mặc dù từ hôm qua tới giờ không nói ra, nhưng mọi hành động của anh đều chứng tỏ rằng a1nh không vui. Lục Kiêu mở cửa phòng, cô ỉu xìu vào theo, lí nhí nói sau lưng anh: “Em sai rồi.” Nghe những lời ấy, Ôn Huyền thấy ù cả đầu. Cô hít sâu một hơi, nói: “Ý anh là sao? Anh rung động trước người phụ nữ vừa nãy hả? Anh cảm thấy cô ta mới mẻ?”
Lục Kiêu sầm mặt, cạn lời quay người lại. Sao anh có thể rung động với người khác được cơ chứ, cô có thể bắt lấy trọng điểm được không?! Ôn Huyền không nói lên lời, trong lòng cũng cảm thấy bối rối. Cô chỉ dẫn Lý Tại Quân đi thả lỏng thôi, không hề chơi với bọn họ, chẳng qua là khoanh tay đứng xem kịch vui. Rõ ràng cô cảm thấy vấn đề không quan trọng đến thế, nhưng anh nói như vậy lại khiến cô thấy mất hết mặt mũi.
Chẳng lẽ cô hư như thế, có tư tưởng phản bội anh thật sao? Không, đây là hai chuyện khác nhau.
Cô đang định giải thích thì Lục Kiêu đã xoay người đi. Trước rèm cửa, bóng dáng anh được bao phủ bởi một vầng sáng. Lục Kiều không quay đầu lại: 7“Anh đang nghĩ, có phải anh hạn chế tự do của em quá đà hay không. Em thích tiếp xúc với trai đẹp, anh không nên ngăn cản. 7Là do anh quản quá nhiều, vậy nên anh đang cố gắng kiềm chế bản thân.”
Nghe những lời ấy, Ôn Huyền chỉ cảm thấy nhó2i lòng, cả người siết chặt lại, mồ hôi lạnh ứa ra sau lưng. Vị trí ấy khiến khuôn mặt anh trở nên tối tăm, cô chỉ thấy bờ môi của anh mấp máy: “Anh biết em thích cảm giác mới mẻ, có lẽ đã chán cuộc sống nhạt nhẽo bên anh rồi. Nhưng em cũng thấy đấy, không phải là
không có người khác thích anh.” Nói đến đây, anh dừng lại giây lát.
“Đối với em, người khác là mới mẻ, với anh cũng thế. Nhưng Ôn Huyền, rung động không phải là yêu, yên định mới là yêu.” “Những lời anh đã nói, anh không muốn lặp lại lần thứ hai. Còn nữa, lúc chúng ta kết hôn, anh đã được điều về Bắc Kinh rồi, em được tính là kết hôn với sĩ quan quân đội, nếu em dám làm bậy ở bên ngoài thì chẳng khác nào phạm tội. Tự em cân nhắc đi.”
Dứt lời, anh cầm quần áo sạch vào phòng tắm.
Nghe những lời nói của anh, nội tâm Ôn Huyền nặng trĩu khiến cô không thở nổi.