Rốt cuộc h1ai người cũng làm hòa với nhau. Ôn Huyền cảm thấy may mắn vì sau khi cô mắc sai lầm, Lục Kiêu giận thì giận, nhưng không chiến tranh 2lạnh với cô quá lâu, hoặc là không cho cô cơ hội xuống nước. Ôn Huyền chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhỏ giọng nói.
Lý Tại Quân đi theo cô vào thang máy, xuống bên dưới, đi ra ngoài, cả người cứ ngơ ngác thẫn thờ. “Chắc chắn là bọn họ đang ăn cơm ở đó. Bây giờ chúng ta đi tìm bọn họ, nếu hành động của bọn họ bất bình thường thì em xem rồi quyết định.” Ôn Huyền nói. Vị trí hiện tại của Thẩm Mộc là ở một nhà hàng Michelin ở vùng bến cảng Victoria. Lý Tại Quân bị Ôn Huyền kéo đi, cứ như một con rối. Cô thở chậm lại, nhìn bức ảnh ấy mà không biết phải làm sao.
Mặc dù nghe những lời “xúi giục” của chị dâu, cô cảm thấy mối quan hệ hợp tác giữa anh và mối tình đầu có điều mờ ám, nhưng trong thâm tâm, cô vẫn tin tưởng anh. Nhưng cô cũng biết, anh chịu làm như vậy là vì anh yêu cô. Nếu k7hông yêu, sao anh lại làm được như thế?
*** Ban ngày, Lục Kiều có việc đi ra ngoài. Vốn cô muốn đi với anh, nhưng anh7 đã nhắc nhở cô, làm cô nhớ tới một chuyện, đành phải ngoan ngoãn ở nhà.
Đến tận buổi chiều, cô mới đi tìm Lý Tại Quân.
<2br>Lý Tại Quân gửi tin nhắn cho cô rất nhiều lần, sợ bọn họ cãi nhau, may mà tất cả đều được giải quyết một cách thuận lợi. Thế nhưng0, trong lúc lo lắng cho Ôn Huyền và Lục Kiều, cô ấy lại gặp một vài vấn đề. Đúng lúc này, Ôn Huyền cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của cô. Thấy vẻ mặt của cô hơi lạ, Ôn Huyền đánh mắt nhìn sang, trông thấy bức ảnh trong điện thoại. Vẻ mặt của cô trở nên vi diệu, còn có phần phức tạp. Giây tiếp theo, Lý Tại Quân còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị chị dâu mình kéo tay chạy ra ngoài.
“Hai người họ đi hẹn hò với nhau rồi mà em còn thờ ơ được nữa. Có phải em muốn nhường bạn trai mình cho người khác không?!”