Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 1035: Phiền cô tự trọng



Để mình trong trưởng thành hơn, cậu đã thay một bộ quần áo trông thật chững chạc, muốn xóa đi dấu vết mười tám tuổi của mình.

Nhưn1g suy cho cùng thì cậu cũng chỉ là một thiếu niên mới lớn, chưa trải đời nhiều. Yết hầu của cậu vô thức trượt một cái. Ngón tay mảnh khảnh trắng ngần chậm rãi giơ lên, định chạm vào ngực cậu.0 Ngay lúc ấy, ngón tay cô bị bắt lấy. “Cô muốn làm gì?”

Ôn Dục nhìn cô và hỏi. Cậu nắm rất chặt, dường như không thể khống chế được sức lực của mình nữa. Cô ngước mắt lên: “Tôi làm gì ấy hả? Chuyện tôi đang làm chẳng phải là điều anh muốn sao?” Ôn Dục nhíu mày lại, bờ môi mím chặt. Nguyễn Nhất Nhất bị cậu siết đau tay, lên tiếng nói: “Anh làm tôi đau rồi đấy.”
Bả vai, cần cổ, cánh tay trắng nõn, chiếc váy dây2 đỏ ôm lấy thân hình thon thả của cô. Màu đỏ kích thích thị giác của cậu, khiến đôi mắt cậu nheo lại, hơi thở rối loạn, bàn tay cũng siết7 thật chặt.

Nguyễn Nhất Nhất cứ thế nhìn cậu. Khuôn mặt cô rất dịu dàng, đôi mắt hạnh trong veo như làn nước mùa thu làm rung độn7g lòng người, nhưng lại toát lên sự hờ hững và lý trí khó tả. Sau đó, cô từ từ dời mắt nhìn xuống bên dưới, từ cảnh mối lộ ngoài mặt nạ c2ho đến cảm và cổ.
“Xem ra anh thích tôi lắm nhỉ.”

Nguyễn Nhất Nhất cúi người, muốn nhặt chiếc áo khoác của mình lên.
Nghe vậy, sắc mặt của Nguyễn Nhất Nhất trở nên kỳ lạ.

Giang Thành đã bảo Jack làm?
Rốt cuộc là nguyên nhân gì mà anh ta thà nói dối chứ không chịu nói ra?

Chẳng phải bọn họ đều biết rõ câu trả lời rồi sao?