Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 1040: Chương 1042



Có thể tháo mặt nạ của anh ra được không?

Đương nhiên là không rồi! Jack: “???” Cô có biết mình đang nói gì không?

Nguyễn Nhất Nhất cảm nhận được rằng cậu muốn buông tay cô ra và đứng dậy. Đúng lúc này, cô lại sả tới, cánh môi chạm vào môi cậu, sau đó nhanh chóng lùi lại.
Jack nhìn chằm chằm vào cô, không nói câu nào nữa.

Nếu cậu không phải Ôn Dục thì có thể sẽ tháo mặt nạ xuống, để cô nhìn thấy khuôn mặt thật sự của mình. Tiếc rằng, cậu chính là “đứa em trai” bị cô vứt bỏ hơn một tháng trước.
Hơi thở của Ôn Dục chững lại. Cậu quay m1ặt đi, không để hơi thở của cô hòa vào hơi thở của mình. Kìm nén sự xao động trong lòng mình, cậu trầm giọng, bình tĩnh nói2: “Cô không phải là người tốt.”

“Jack sẽ không lộ mặt.”
Nhưng khi cậu lùi ra chuẩn bị rời đi thì cánh tay lại bị cô bắt lấy, bị cô kéo cả người xuống. Cậu bị ép phải quỳ một gối trên giường, hai tay chống trước gối đầu của cô, khoảng cách giữa hai người có thể nói là gần trong gang tấc.

Cách tấm mặt nạ, cậu nhìn chằm chằm vào cô. Cô cũng nhìn cậu, có vẻ muốn nhìn thấu cậu.
Cậu vẫn chưa có đủ thực lực để đối mặt với những rủi ro không biết tên.

Nguyễn Nhất Nhất kéo gối đầu tới, kề cánh tay lên đó. Tay cô nâng cằm, nhìn cậu bằng ánh mắt sâu thẳm: “Ngay cả tôi cũng không được sao? Tôi sẽ không nói với ai hết.”
“Tại sao? Ra vẻ bí ẩn để thu hút tôi?”

Nói 7xong câu cuối cùng, cô khẽ cười, nói như đang trêu chọc.
Cậu dìu cô đứng vững, đặt cô lên giường, đi tới bên chân c7ô giúp cô cởi giày, cúi đầu nói một cách lạnh nhạt: “Đại tiểu thư, đừng quá coi trọng bản thân. Tôi làm như vậy chẳng qua l2à vì bảo vệ tính mạng mà thôi, Jack không thể lộ mặt, nếu không sẽ gặp nguy hiểm.”

Cậu là Jack làm công nghệ, rất n0hiều người trên Dark Web đang tìm cậu Giang Thành có thể bảo vệ cậu, nhưng nếu cậu để lộ khuôn mặt thật sự của mình với thân phận là Jack, e rằng cậu sẽ không có cách nào sống yên ổn được nữa.
Cậu hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: “Cô đừng nghĩ nữa, đây là chuyện không thể nào. Cô không thể nào quan trọng bằng mạng của tôi được.”

Lúc nói lời này, cậu kéo chăn lên để đắp cho cô.
“Cô !”

Cánh môi đột nhiên cảm nhận được sự mềm mại, Jack mở to mắt, dường như hơi xấu hổ, còn có chút tức giận.