Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 1046: Quan tâm cậu



Nghe vậy, Giang Thành: “...”

Anh ta biết sự thật, vậy nên thực sự rất khó tiếp lời cô.

Nguyễn Nhất Nhất mắng thì thích đấy, nh1ưng lại không biết người mình mắng lại là... ở Bắc Kinh xa xôi, người đàn ông nào đó nhìn cuộc gọi điện thoại bị cắt đứt. Anh ta khẽ2 nhướng mày, khóe môi cong lên, tạo thành một nụ cười như có như không.

Anh ta chỉ có thể giúp thằng nhóc đó đến đây thôi.

Tạ0i Hồng Kông, trên một chiếc du thuyền.
Nguyễn Nhất Nhất nhanh chóng lao xuống bậc thang tìm Jack, lồng ngực cô hơi phập phồng, có vẻ khá tức giận.

Đúng là tiền rất quan trọng, nhưng nếu chà đạp lên tôn nghiêm, vậy thì đó lại là một chuyện khác! Cô không cho phép Jack làm những chuyện không có không có nguyên tắc như thế.

Thế nhưng, khi cô đi đôi giày màu đen xuống tầng dưới, cửa một căn phòng đột nhiên mở ra.
Anh ta ho một tiếng, hằng giọng nói tiếp: “Thế nên cậu ấy muốn nhân vụ hợp tác lần này đ2ể nắm bắt lấy thời cơ, chuyện này cũng dễ hiểu thôi. Cô đừng trách cậu ấy, dù sao bị bạn gái khinh thường, ai gặp chuyện này mà không khó chị7u cơ chứ.”

Giang Thành càng nói thế, sắc mặt Nguyễn Nhất Nhất càng khó coi.

Cuối cùng, cô cắn răng, khẽ văng tục một tiếng rồ7i trực tiếp tắt máy, quay đầu xông vào trong.
Một lát sau, cậu nói: “Chúng tôi chỉ bàn chuyện làm ăn thôi, cô Nguyễn không cần lo.”

Nghe vậy, Nguyễn Nhất Nhất cười lạnh một tiếng: “Bàn chuyện làm ăn? Anh có chắc không? Tôi đã hỏi Giang Thành rồi, anh ta nói ông chủ đó thích trai đẹp, tôi rất muốn biết hai người bàn chuyện làm ăn như thế nào trong đó.”

Cô nhấn mạnh vào những từ cuối cùng. Nghe cô nói vậy, Jack khẽ nhíu mày lại. Cậu nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp, đáp: “Ông ta như thế thì cũng đã sao? Hợp tác thì vẫn phải hợp tác, đây là hai chuyện khác nhau.”

“Khốn kiếp!”

Nguyễn Nhất Nhất không nhịn được, văng tục một tiếng. Lồng ngực cô phập phồng lên xuống. Cô hít sâu một hơi, nói: “Bớt kiếm mấy cái lý do đứng đắn ấy đi. Ông ta bảo một mình anh ở lại, liệu có ý đồ tốt đẹp gì được đây? Anh muốn có tiền chứ gì? Anh thiếu tiền đến thế sao?!”

Nói đến đây, cô dừng lại giây lát, sau đó lên tiếng trào phúng: “Hay phải nói rằng, để có được số tiền ấy, anh sẵn sàng trao thân cho cái loại người ấy!”

Cô vừa dứt lời, bầu không khí lặng đi một hồi.