Ảnh chiều tà chiếu xuống, cô như nàng tiên cá thần bí trong biển cả rộng lớn, bơi tới địa bàn của loài người, đè vai cậu 2xuống, tặng cậu một nụ hôn trên bờ biển đầy cát sỏi.
Mặc dù tất cả đều là do cậu tương kế tựu kế, là do cậu gài bẫy, nhưng c7hính cậu vẫn chìm đắm trong đó. Đôi mắt của Nguyễn Nhất Nhất tối đi, chính cô cũng không biết tâm trạng của mình lúc này là gì.
Ở ngoài mặt, Jack luôn từ chối cô, dù rằng anh ta luôn âm thầm làm bao chuyện vì cô, nhưng bây giờ..
Rốt cuộc anh ta cũng không thể nhịn được nữa, chịu nhượng bộ trước tình cảm chôn sâu trong lòng rồi sao? Nguyễn Nhất Nhất để mặc cho cậu vụng về hôn mình, nhưng mấy giây sau, cô không muốn để cầu hôn lướt bên ngoài như thế nữa.
Cánh tay mảnh khảnh của cô ôm lấy cổ cậu, nhắm mắt lại rồi tiến hành “xâm lấn” sâu hơn.
Cô không biết Jack bao nhiêu tuổi, chỉ muốn nói rằng kỹ thuật của anh ta quả cùi, như một cậu em trai thuần khiết. Cậu cảm thấy cuộc sống này mới tuyệt diệu làm sao. Thì ra được sống là một điều tốt đẹp như 7thế, có thể hưởng thụ sự gột rửa của ánh nắng và gió biển ấm áp, hưởng thụ sự ngọt ngào dịu dàng của cô, cùng với cảm giác mềm mại t2rên môi.
Cậu chậm rãi nhắm mắt lại, bờ môi khẽ hé.
Bàn tay đang ấn trên vai cậu khựng lại, hai hàng mi đang cụp xuốn0g cũng run run, có vẻ như không ngờ là cậu lại... đáp lại. Cô chậm rãi mở mắt ra, nhìn người trước mặt mình. Không biết qua bao lâu, bóng hai người mới tách rời.
Nắng hoàng hôn in trong mắt cậu, kèm theo đó là những sợi tóc nhẹ nhàng phất phơ của cô.
Cả người cô như được phủ một vầng sáng, cánh môi đỏ mọng dụ hoặc. Cậu nhìn chằm chằm vào cô, không thể dời mắt khỏi sự quyến rũ ấy. Ngay sau đó, “nàng tiên cá” ấy phẩy mái tóc dài, nhếch môi nói với vẻ như cười như không: “Chắc là một cậu em rồi, non lắm.”
Cậu đang bần thần mê mẩn, nghe thấy cậu ấy là cả người cứng lại.
Em trai?