Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 466: Tới thanh hải đón tết với anh (1)



Đến tận trước khi lên máy bay mới liên lạc với cô, cô gọi đi thì đã tắt máy rồi, rõ ràng là đang trốn tránh cô chứ còn gì nữa!

Sợ cô tín1h sổ với anh đây mà.

Ôn Huyền tức điên lên, mà cũng dở khóc dở cười. Một lúc lâu sau, hai người mặc quần áo thợ điện lên tới nơi.

“Chào cô Ôn, chúng tôi tới để kiểm tra mạch điện cho cô.”

Ôn Huyền nhìn bọn họ, gật đầu rồi vào thắng chủ đề: “Làm phiền các anh rồi. Các anh sửa đi, sửa xong thì nói với tôi.”
Nếu không biết tính cách của anh thì nhất định cô phải mắng anh là loại đàn ông đểu giả.

Nhưng làm sao được đây? Đó là anh chồng mà cô tự chọn, anh không chủ động thì cô chỉ có thể chủ động thôi.

Ôn Huyền lái xe về phòng mình, chuẩn bị thu dọn hành lý.
Cô quăng điện thoại xuống giường, cũng chẳng ngủ được nữa,2 bèn xuống giường chuẩn bị để hôm nay đi quay chụp quảng cáo.

Lục Kiêu, được lắm! Anh cứ thế đi mất, không phải trốn tránh cô thì là gì7?

Được, hiện tại cô quyết định rồi, không cần anh tới Thượng Hải tìm cô, quay chụp quảng cáo xong là cô sẽ đi tìm anh, sau đó tính sổ v7ới anh!
Nghe vậy, quản lý khu nhà nói: “Xin lỗi cô Ôn, gần đây mưa nhiều nên mạch điện bị trục trặc. Tôi sẽ điều thợ điện lên kiểm tra ngay.”

Sau khi tắt máy, Ôn Huyền chờ bọn họ lên.

Bình thường trong thang máy có nguồn điện dự trữ, vậy nên vấn đề không lớn. Chỉ có điều Ôn Huyền chờ một lúc là đã mất kiên nhẫn, cô còn phải tới sân bay nữa,
Muốn trốn tránh cô ấy hả? Không có cửa đâu! Cửa sổ cũng không có! Ai thích đi đăng ký kết hôn, cưới vợ thì người đó phải chịu t2rách nhiệm.

*

Thoắt cái đã vài ngày sau, Ôn Huyền quay chụp xong xuôi.
Chuyện gì vậy?

Cô lại thử bật một công tắc khác nhưng đều không có tác dụng, chắc là cắt điện rồi.

Cô vừa thay giày vừa vào phòng khách, đồng thời lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho quản lý khu nhà, trình bày tình hình ở nhà mình.
Nói xong, cô vào phòng ngủ thu dọn đồ đạc.

Cô còn chẳng thèm coi chừng bọn họ, không hề lo là bọn họ sẽ làm gì ngoài việc sửa điện.

Dù sao cô chỉ ở đây một mình, trong cách trang trí thì có vẻ xa hoa đó, nhưng thực ra cũng chẳng có thứ gì quý giá cho lắm.

Ôn Huyền thích ăn diện, mà thời tiết ở Thanh Hải thì ma chê quỷ hờn, vậy nên cô mang theo rất nhiều tất và quần áo giữ ẩm.