Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 488: Em bị đội trưởng lục bắt nạt (5)



Bất kể chỗ ở lớn nhỏ thể nào, chỉ cần có anh thì đó chính là nơi để cô trở về.

Nhiệt độ trong nhà gỗ vẫn hơi thấp. Cô mặc một chiếc váy l1iền thân, thêm một chiếc áo khoác len màu kem ấm áp. Chỉ có điều bình thường công việc quá bận, cô không có thời gian rảnh để làm.

Nhưng hôm7 nay, cô muốn nhân cơ hội này nghiên cứu thử xem, nhất là các món bánh.
Mặc dù ông ta nghe nói Lục Kiêu từng là lính đặc chủng, còn lập được chiến công lừng lẫy, nhưng dù sao cũng là quá khứ rồi. Hiện tại, thân phận của bọn họ khác nhau một trời một vực.

Cục trưởng ở đây họ Âu Dương.
Vừa nói, anh ta vừa mở một cái túi ra, trong đó đựng một sợi dây chuyền.

Sợi dây chuyền ấy được chế tạo bởi nhiều kỹ thuật phức tạp và tinh tế, kết hợp đá Kệ Huyết và đá Thanh Kim hiếm gặp, ít nhất cũng tồn tại cả ngàn năm rồi.
Kế đó, ba người họ tới thắng Cục Cảnh sát.

Lần này bọn họ cần dùng đến lực lượng đặc cảnh, tóm gọn những phần tử phạm tội.
Người còn lại là một người giải chiến đấu nằm trong bộ đội đặc chủng đã xuất ngũ mà Lục Kiêu cử tới.

Hai người phối hợp với nhau và đã nắm bắt được hành tung của đảm Lý Đình Trạch,
Vốn Lục Kiêu đã vất vả lắm rồi, nếu anh về mà còn phải nấu cơm c2ho cô nữa thì chính bản thân cô cũng không chấp nhận được.

Trong lúc cô đang ngồi trên ghế bập bênh và nghiên cứu thực đơn...
Xem ra, đây chính là sợi dây chuyền văn vật mà Lý Đình Trạch đang tìm.

Người đàn ông vừa lên xe cởi mũ và đồ bảo vệ cổ xuống, lộ ra một khuôn mặt quen thuộc. Người này chính là Cát Trác.
Lục Kiêu tới tìm Cục trưởng của nơi này luôn chứ không tìm cảnh sát Từ mà anh quen từ lần trước nữa.

Biết Đội trưởng khu trực thuộc của Khả Khả Tây Lý muốn gặp riêng mình, Cục trưởng miễn cưỡng nể mặt anh.
Lúc Lục Kiêu đi vào, Cục trưởng Âu Dương đang đọc bản án trong tay mình.

Thấy anh vào, ông ta mới nở nụ cười, đứng lên rồi ra vẻ khách khí: “Ai chà, cơn gió nào đưa Đội trưởng Lục tới đây vậy, còn tìm tôi nữa chứ? May mà hôm nay tôi ở đây, chứ không thì khó gặp đấy.”

Rất hiển nhiên, trong câu nói của ông ta bao hàm ẩn ý.