Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 507: Trận quyết đấu cuối cùng (2)



Hai người canh gác bên ngoài đi tới đi lui. Đúng lúc này, người đứng bên trái bỗng nghe thấy tiếng viên đá lăn ra.
Tên đó quay người lại, nhìn thấy một hòn đá nhỏ từ đầu lăn ra mặt tuyết, vị trí gần phía căn nhà.

Hắn nhíu màyc, sinh lòng nghi ngờ. Hòn đá này ở đâu ra vậy? Bất chợt, một bóng đen nhảy từ trên xuống. Tên kia vội vàng quay đầu lại, nhưng đã bị bịt chặt mũi miệng, đồng thời còn có một cánh tay ghìm chặt cổ hắn. Tên mặc vest trợn mắt giãy giụa, nhưng người đàn ông đằng sau ghìm chặt như gọng kìm, sau đó dồn lực vào tay, vặn gãy cổ của hắn.

Tên mặc vest ngừng giãy giụa. Sau đó, hắn bị lôi vào căn phòng ở đằng sau.
Người đằng trước phát hiện ra đồng bọn của mình chạy ra phía sau, bèn gọi hai tiếng mà không thấy ai đáp lời.

Theo bản năng, hắn cũng đi lại về phía đó.
Tên đó chậm rãi bước tới xem, bàn tay cho vào mặt trong của áo veast. Đó là tư thể lấy súng.

Hắn quan sát bốn phía xung quanh, nhặt hòn đá ấy lên. Không phát hiện ra điều gì, hắn đang định xoay người đi...
Nhìn thấy người đàn ông mặc quần áo của đồng bọn mình, tên kia trợn to đôi mắt ngập tràn sự hoảng sợ của mình, không thốt ra được một chữ nào, hai tay từ từ giơ lên.

Người đàn ông đứng trước mặt nhìn chằm chằm vào hắn, trầm giọng hỏi: “Các người nhốt gián điệp ở đâu?”
Nhưng vừa tới gần thì đã thấy tên đồng bọn của mình đứng sau căn nhà, đang giơ tay xắn tay áo vest lên.

“Này, có phát hiện ra điều gì bất thường...” không?
Thấy hắn không nói lời nào, Lục Kiêu thản nhiên lên nòng khẩu súng lục, ngón tay chuyển tới cò súng.

Tên kia sợ đến mức hai chân run rẩy, mồ hôi trên trán rơi xuống từng giọt một. Cuối cùng, hắn ủ ở nói câu gì đó, rồi lại chỉ về một phía.
Nghe vậy, tên kia lập tức hiểu ra, bọn họ đang dẫn hổ vào nhà.

Người đàn ông đang đứng trước mặt tên vệ sĩ ấy chính là Lục Kiêu.
Lục Kiêu không lằng nhằng chút nào, mọi được thông tin là anh chuẩn bị rút súng ra khỏi miệng tên đó.

Cùng lúc ấy, một chiếc khăn tản ra mùi hương gay mũi bịt kín miệng tên kia. Tay Lục Kiêu vẩy một cái, một con dao găm màu bạc đâm vào ngực hắn.

Tên kia trợn trừng đôi mắt, vùng vẫy kịch liệt, nhưng chẳng có tác dụng gì cả.