Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 529: Nụ hôn chào đón năm mới



Lúc này, cô gái đằng sau chậm rãi nói một câu: “Vậy cô thì sao... Cô có xấu với tôi không?” Ôn Huyền nghe câu ấy mà hai chân 1vấp vào nhau, suýt thì đụng đầu vào tường.

GÌ, gì thế? Lục Kiêu bơ cô.

Ôn Huyền gượng gạo xoa chóp mũi. Chuyện gì ấy nhỉ, sao cô cứ có cảm giác là Đội trưởng Lục đang ghen ấy nhỉ.
Sao cô không hiểu ý của câu nói đó gì cả! Cô ngơ ngác2 quay đầu nhìn cô gái kia: “Sao, sao cô lại hỏi tôi như vậy? Tôi xấu với cô làm gì?”

Chỉ cần không cướp chồng cô thì7 chuyện gì cũng có thể thương lượng được. Cô gái yếu đuối trên chiếc giường đằng sau nhìn cô, mỉm cười nói như có ẩn ý nào đ7ó: “Vậy là tốt rồi...” Ôn Huyền thộn mặt ra. Lần đầu tiên, cô không đoán ra được ý của người khác, ngơ ngác đi ra ngoài. Lúc2 đi tới cửa, cô đột nhiên dừng bước, nhìn người đẹp ốm yếu trên giường, hỏi: “Phải rồi, tên cô là gì?” Cô gái kia nhìn cô, á0nh mắt ôn hòa, nói rõ ràng từng chữ một: “Nguyễn Nhất Nhất.”
Lúc này, thời gian đếm ngược đã bắt đầu. Mọi người trên bàn ăn vừa hô vừa giơ cao cốc bia trong tay. Ôn Huyền cũng góp vui, cô đếm thật to: “Ba, hai...”

Một!
Mặc dù trong tất cả đều rất bình thường, nhưng chính bởi vì quá bình thường nên mới khiến cô thấy lạ.

Nghĩ không ra đầu cua tai nheo gì cả, Ôn Huyền tạm thời bỏ qua.
Ôn Huyền lẩm bẩm tên cô ta, sau đó ra khỏi phòng.

Không biết vì sao, có thể là nhờ giác quan thứ sáu của phụ nữ, cô luôn cảm thấy sự xuất hiện của cô gái này không hề đơn giản.
Vừa dứt lời, cô quay đầu lại, áp môi mình vào môi Lục Kiêu.

Lục Kiêu sững người.
Nghe vậy, Ôn Huyền giật thót mình. Nói chứ, đúng là cố quên thật.

Nhưng làm sao cô có thể nói như thể được, chỉ đành cười ha ha: “Anh đùa gì vậy, sao em quên anh cho được!”
Thời gian như dừng lại vào giây phút ấy. Xung quanh có nhiều đội viên như thế, toàn là đảm cấp dưới vô cùng quen thuộc. Bao nhiêu người đang nhìn mà cô lại...

Nhìn thấy cảnh ấy, mọi người kêu la inh ỏi. Đám Trát Tây gào lên: “Đại ca, đây là nụ hôn đón năm mới đấy!”