Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 568: Anh thành phụ huynh của cô, gọi bố (5)



Không chỉ riêng Đồng Nhạc, mà ngay cả những người khác cũng trợn tròn mắt.

Người phụ nữ trung niên kia nhìn Lý Tại Quân với vẻ mặt khó1 tin, sau đó lại nhìn người đàn ông với vóc người cao lớn này. Bà ta “ha” một tiếng, cười lạnh nói: “Đùa gì đây? Nghĩ tao là kẻ ngốc, dễ lừa 2lắm hả?” Cùng lắm cũng chỉ tầm ba mươi mà thôi.

Thẩm Mộc nhìn Lý Tại Quân, ánh mắt trở nên sâu xa.
Nhìn cảnh ấy, người phụ nữ trung niên và con gái bà ta, cùng với cả Hứa Văn Bân, đều bày ra vẻ mặt phức tạp.

Nhất là tên người yêu cũ Hứa Văn Bân của Lý Tại Quân.
Lý Tại Quân nhìn anh mộ7t cái, đi tới túm lấy vạt áo vest của anh, hằm mặt nói: “Bố, vừa rồi bổ nghe thấy rồi đấy. Bà ta mắng con không có bố mẹ, muốn thay bố dạy dỗ2 con.”

Nghe vậy, ánh mắt Thẩm Mộc hơi lấp lóe, đột nhiên hiểu ra vì sao cô lại nói như thế.
Kể đó, tay anh đặt lên bờ vai của0 cô, nhìn người phụ nữ trung niên kia, nở nụ cười lạnh lùng: “Vậy sao? Bà coi thằng bố này chết rồi à?” Người phụ nữ trung niên kia trố mắt ra. Cổ họng bà ta nghẹn ứ, muốn nói gì đó, nhưng lại sợ hãi ánh mắt lạnh như băng của anh.

Thẩm Mộc buông cổ tay bà ta ra rồi lấy khăn lau ngón tay, có vẻ như rất ghét bỏ. Cuối cùng, anh còn ném thẳng vào người bà ta, không hề khách khí chút nào.
Anh cười lạnh một tiếng: “Tôi tin bà sẽ chịu trách nhiệm vì lời nói của mình, lát nữa gặp lại.”

Dứt lời, phớt lờ ánh mắt xấu hổ và tức giận của người phụ nữ ấy, anh túm tay Lý Tại Quân, kéo cô đi tới cổng trường.
Đồng Nhạc vẫn chưa hoàn hồn lại trước diễn biến đột ngột này.

Nhìn người bố trẻ tuổi giàu có này của Lý Tại Quân, cô không khỏi hoài nghi bản thân.
Nếu Lý Tại Quân nói là bạn trai thì cô ấy còn tin, sao có thể là bổ được?

Đến khi lấy lại tinh thần, cô ấy vội vàng đi theo.
Nhìn người đàn ông kia dẫn Lý Tại Quân đi, khuôn mặt cũng được coi là anh tuấn của hắn vặn vẹo hắn đi.

Bạn gái của hắn không nhịn được nhíu mày, châm chọc nói: “Còn bố nữa chứ? Bố nuôi thì có! Đúng là loại gái điểm, ở đâu cũng chỉ biết dụ dỗ đàn ông!”

Mẹ của cô ta cũng cười lạnh: “Mẹ cũng thấy vậy. Để coi thằng đó có tài cán gì.”