Những lúc Ôn Huyền xuống dưới, cô nhìn thấy Lục Kiêu đang trò chuyện1 với một nam một nữ.
Người phụ nữ là người châu Âu với vóc dáng nóng bỏng, mặc váy Bohemian mang đậm chất gợi cảm nhiệt đới. Làn2 da là màu mật ong khỏe khoắn, mái tóc xoăn màu đen, gương mặt có chiều sâu, cũng coi là một người đẹp. Cô nghe thấy giọng nói khách khí và xa cách của Lục Kiêu: “Xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi, tôi rất yêu vợ tôi.”
Nghe anh nói vậy, David nở nụ cười, còn Elen của đội y tế thì nhún vai đầy tiếc nuối, xòe tay ra nói: “Thôi được rồi. Nhưng không biết vợ anh Lục là người thế nào nhỉ, chắc chắn là cô ấy ưu tú lắm.”
Lục Kiêu khẽ gật đầu, khách khi gật đầu cảm ơn. Ôn Huyền chứng kiến và nghe thấy toàn bộ, khóe môi bất giác công lên, thoải mái bước tới đó. Cô đó nhìn Lục Kiều bằng7 ánh mắt sáng rực, trên môi hiện hữu nụ cười.
Ôn Huyền: “...”
Lục Kiều cao 1m88, dáng người thì khỏi phải bàn, gương mặt7 sắc nét, là kiểu mà phụ nữ nước ngoài thích. “Anh Lục, buổi sáng chúng ta sẽ làm quen với đại diện của các nước khác, đến chiều sẽ tiến hành hoạt động cứu trợ biển đầu tiên. Rất vui được hợp tác với đội ngũ của các anh, hy vọng mọi chuyện diễn ra suôn sẻ.”
Nói đến câu cuối cùng, ông David cười phát những chiếc vòng tay định vị GPS cho Lục Kiều.
“Cám ơn ông, chúng tôi cũng rất vui được hợp tác với các ông.” Lục Kiêu đáp lại. Thú vị thật đấy.
Phụ nữ quả nhiên luôn rất nhạy cảm. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô đã cảm thấy người phụ nữ nước ngoài này tăm tia Lục Kiêu rồi.
Lúc này cô đang ở đằng sau Lục Kiêu nên anh không nhìn thấy cô. Bởi vì khí hậu ở đây tương đối nóng nên cô ăn mặc khá đơn giản.
Chiếc quần short được mài trắng để lộ ra đôi chân dài thon thả, trông vô cùng bắt mắt.