Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 618: Tình huống bất ngờ (1)



Chú ý thấy hành động của cô, sắc mặt của Lục Kiêu ngưng lại, nhanh chóng bơi theo cô.

Nguyễn Nhất Nhất lại trồi lên mặt nước, phun ra1 một ngụm nước biển, mái tóc dài ướt sũng dán vào mặt. Cô ta nhìn Ôn Huyền, thở hổn hển nói: “Con hải cẩu này bị lưỡi câu đâm vào miệng, còn2 đang chảy máu.” Anh v2ẫn còn đeo kính bơi và ngậm ống thở nên tiện hơn bọn họ nhiều, nhận lấy vợt bắt cá trong tay Ôn Huyền rồi lặn xuống nước. Chỉ một lát, anh đ0ã bắt được con hải cẩu ấy. Ôn Huyền đi tới tóm lấy đuôi hải cẩu, hợp sức đưa nó lên tàu.

“Ôi, nó nặng quá.”
Vừa bò lên là Ôn Huyền lập tức quỳ phịch xuống boong tàu, thở phì phò nói.

Nguyễn Nhất Nhất cũng trồi lên. Cô ta lau nước trên mặt, hơi thở hỗn loạn: “Tôi đuổi theo nó lâu lắm rồi. Miệng nó bị lưỡi câu và dây câu đâm xuyên qua, không thể thỏa thể ăn uống được, tội nghiệp lắm.”
Anh vừa dứt lời, cả hai người định đi tới.

Ôn Huyền nhanh tay giữ con hải cẩu xuống trước, trợn mắt nhìn Nguyễn Nhất Nhất: “Chồng tôi gọi tôi, cô sần tới làm gì?”
Ôn Huyền cầm vợt bắt cá đuổi theo nó, muốn bắt nó lại trước, nhưng nó phản kháng quá kịch liệt.

Mặc dù bị t7hương nên không thể cắn bọn họ được, nhưng hình thể và sức lực của nó khá lớn, vùng vẫy làm nước văng tung tóe.
Nguyễn Nhật Nhất cạn lời xòe tay ra, cô ta chỉ muốn giúp thôi mà.

“Được rồi, tôi đi lấy dụng cụ.”
Lục Kiêu nhìn cô, ra hiệu cô nhìn miệng hải cẩu.

Ôn Huyền không nói linh tinh nữa, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Dứt lời, cô ta quay đi.

Ôn Huyền lại không nhịn được chồng mà trợn mắt, làu bàu với Lục Kiêu: “Anh nhìn đi, còn nói không phải tới vì anh nữa. Cô ta muốn thể chỗ em luôn rồi kìa.”
Cả môi trên lẫn môi dưới của hải cẩu đều bị dây câu và lưỡi câu sắc lẹm xuyên qua, nhìn vết thương thì chắc đã bị như thế một thời gian rồi, tình hình không ổn cho lắm.

Lúc này, con hải cẩu cũng từ từ ngừng giãy giụa.