Ôn Huyền không b1iết cô ta nghĩ gì vào lúc này, có ghen tị vì cô và Lục Kiểu tình cảm như thế không.
Nhưng bất kể thế nào, cô cũng hy vọng cô ta đừng che2n chân vào giữa cô và Lục Kiêu, nếu không, cô sẽ không bỏ qua cho cô ta. Trên thành bồn tắm thư giãn còn bày cánh hoa hồng, tinh dầu và một chai rượu vang.
Vừa vào phòng là Ôn Huyền lập tức đẩy Đội trưởng Lục xuống ghế sô pha.
Cô nhào vào người anh như một chú cún con, vừa gặm vừa hôn vào cổ anh, khiến Lục Kiêu không nhịn được bật cười. “Nói, có phải anh sợ rồi không?”
Cô thò một ngón tay ra chọc vào ngực anh, cố ra vẻ kiêu ngạo hỏi.
Lục Kiêu cầm tay cô đặt lên môi mình, ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn cô, nhẹ nhàng hôn lên ngón tay cô. Ôn Huyền vừa xấu hổ vừa hậm hực, Đội trưởng Lục đang nghi ngờ năng lực của cô sao?
Ôn Huyền hừ lạnh một tiếng, dạng chân ngồi lên đùi anh, ngón tay trắng nõn lần mò cởi cúc áo sơ mi của anh ra.
Lục Kiêu nhìn cô không chớp mắt. “Vợ ơi.”
“Hů?”
Anh gọi cô là vợ, Ôn Huyền lập tức đốn tim. Nguyễn Nhất Nhất nhìn cảnh tượng ấy, một lúc lâu sau mới uống m7ột ngụm rượu vang, cảm xúc trong mắt cô ta cực kỳ khó đoán.
*
Bởi vì Ôn Huyền và Lục Kiêu không ở chung phòng nên Lục Kiều đã th7uê một phòng khác. “Em đang hôn nghiêm túc, anh cười cái gì hả?” Nghe thấy tiếng cười của anh, Ôn Huyền ngượng ngùng đỏ mặt.
“Em chủ động thế hả?”
Lục Kiều dựa vào xô pha, một cánh tay gối ra sau đầu. Đôi mắt lạnh nhạt của anh nhìn cô, thấp thoáng đâu đó nét cưng chiều. Cô phải làm những người đó hiểu rằng, không ai có thể lả lơi bằng cô khi ở trước mặt Đội trưởng Lục!
Căn phòng nằm trên tầng ba, phong cảnh rất đẹp. Đối với kiểu nhà ở homestay, đây là tầng cao nhất rồi.
đây còn có bể bơi thênh thang, phòng tắm bằng thủy tinh, bên ngoài là thảm thực vật trong rừng mưa, cả căn phòng tắm như được đặt giữa rừng mưa, Anh thản nhiên nói: “Ừm, anh sợ, sợ chưa xong một lần thì em đã đầu hàng rồi.”
Dứt lời, anh đột nhiên lật người lại.