Cô nghi ngờ đi ra ngoài, cuối cùng đi lấy thẻ phòng, đóng cửa lại rồi đi dọc hành lang tìm kiếm.
<1br>Gió biển thổi vào hành lang, cho dù đã chạng vạng tối rồi, nhưng vẫn còn khá ấm áp. Cô giật mình, vội vàng quay về rồi quẹt thẻ vào trong phòng.
Ôn Huyền dựa vào cửa phòng, trái tim đập thình thịch. Nhưng lần này gặp cô ta ở đây, Lục Kiêu không để cô gặp cô ta, nói rằng cô ta có ý đồ xấu, những buổi tối anh lại ra ngoài giằng co với người phụ nữ kia, đã thế cô ta còn nói ra một câu kỳ lạ như thế.
Càng nghĩ, Ôn Huyền càng cảm thấy bất bình thường. Cô trượt từ trên cửa xuống, ôm chặt hai tại mình, muốn dồn bản thân vào một không gian kín, không ai có thể quấy rầy được. Bên cạnh chiếc tủ quần áo ở khu vực huyền quan có một tấm gương, cô chậm rãi quay người sang, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của mình trong gương.
Đến chính cô cũng sắp không nhận ra người với dáng vẻ thẫn thờ hoảng hốt ấy là ai. Ôn Huyền biết mình không nên nghĩ ngợi lung tung, nhưng cô vẫn không khống chế được bản thân, nghĩ tới đêm giao thừa, thời điểm mà Nguyễn Nhất Nhất tới Khả Khả Tây Lý.
Cô ta được Lục Kiêu cứu. Giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì thế này?
Nguyễn Nhất Nhất nói thế là sao? Có chuyện gì mà cô không biết? Vì sao cô ta lại nói Lục Kiều có lỗi với cô ta? Cô không rõ, Lục Kiêu ở đó là2m gì, nói gì với một cô gái khác?
Khi tới gần, Ôn Huyền nhìn thấy hai bóng người, bước chân cô khựng lại. Nếu cô không nghe nhầm thì giọng nói ấy là của... Lục Kiều,
Mặc dù cô biết k7hông có chuyện mình nghe nhầm, nhưng vẫn muốn hoài nghi bản thân, không muốn thừa nhận điều đó. Trong hành 0lang cách đó không xa, Lục Kiêu đang đôi co với Nguyễn Nhất Nhất. Hai người nói gì đó với nhau, trông Nguyễn Nhất Nhất có vẻ khá kích động, cô ta hô lên thật to: “Anh làm như vậy có thấy có lỗi với tôi không? Dựa vào đầu mà anh lại làm thế!”
Nghe giọng nói loáng thoáng ấy, Ôn Huyền bất giác ngừng thở. Máu trong người Ôn Huyền như muốn đông lại. Lưng cố áp sát vào tường, đầu ngón tay bắt đầu run run, đầu óc cũng trở nên rối bời.
Sau khi bọn họ nói thêm gì đó, Ôn Huyền nghe thấy tiếng bước chân đi về phía này. Lục Kiêu bảo vệ cô rất tốt, càng ngày càng giống một người bình thường. Nhưng cô biết, chính vì Lục Kiều nên cô mới cố gắng thay đổi, cố gắng đón nhận xã hội này.
Nhưng nếu anh thật sự giấu giếm lừa gạt cô, phòng tuyển trong thâm tâm cô sẽ vỡ tan, khiến cô rơi từ trên thiên đường xuống địa ngục.