Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 660: Chị à, cho em mượn bạn trai của chị đi (2)



Lên đảo được một lúc, Lục Kiêu dẫn Ôn Huyền đi tìm vị trí để nghỉ chân buổi tối.

Anh phải xem nơi nào thích hợp để nghỉ nkgơi, sau đó mới dựng lều. Ôn Huyền là một cô gái ưu tú. Còn cô diễn viên đến từ nước Rấy thì Elen không thích cho lắm. Cô ta có vóc người nhỏ nhắn, thường xuyên nũng nịu với đàn ông, để người khác làm việc giúp cô ta.

Đã thể đám đàn ông ấy còn đồng ý nữa.
Cô ta túm lấy cánh tay Lục Kiêu, gò má ửng hồng, dáng vẻ sùng bái ngượng ngùng, nói gì đó với anh.

Nữ diễn viên nước Rấy thuộc kiểu ngây thơ đáng yêu, là hình mẫu mà đàn ông nước họ thích nhất, khiến người ta sinh lòng bảo vệ.
Trong tất cả các đoàn, Lục Kiêu là người dựng lều nhanh nhất, Elen nhìn mà đôi mắt sáng rực lên.

Bây giờ các đội ngũ mới bắt đầu chú ý tới Lục Kiều, dù sao trước đó anh không hay phô trương gì cả.
Anh nhìn về phía Ôn Huyền, sau đó quay đầu lại, hờ hững nói gì đó với cô gái nước Rấy.

Nghe vậy, cô ta có vẻ rất bất ngờ. Ngay sau đó, cô ta đi tới chỗ Ôn Huyền.
Elen cau mày nói.

Mặc dù cô ấy cũng rất thích Lục Kiều, nhưng sau khi biết anh đã kết hôn, cảm xúc trong cô ấy chỉ còn lại sự tán thưởng.
Elen không hiểu, cái gì cũng cần đến đàn ông, vậy cô ta tới đây làm gì? Lúc trước cô ta cũng tới tìm Lục Kiêu, nhưng Lục Kiêu không đoái hoài gì tới cô ta. Ôn Huyền cũng đang mải phụ giúp Lục Kiêu, tự chế thiết bị lọc nước. Nghe Elen nói vậy, cô bất giác nhướng mày nhìn sang.

Nữ diễn viên nước R mặc quần đùi và chiếc áo thấp cổ màu hồng nhạt, đi tới bên cạnh Lục Kiều.
Thoắt cái, nữ diễn viên nhỏ nhắn ấy đã đi tới. Cô ta không biết nói tiếng Trung, bèn cười ỏn ẻn, nói với Ôn Huyền bằng tiếng Anh: “Chị à, anh nhà chị thật tài giỏi, cái gì cũng biết. Em hâm mộ chị quá.”

Chi?
Ôn Huyền nhìn cảnh ấy: “...”

Cô còn chưa kịp làm gì thì Lục Kiều đã né tránh sự đụng chạm của cô ta.
Trong số đó có một đại sự bảo vệ động vật tới từ nước R. Đó là một nữ diễn viên xinh đẹp. Thấy Lục Kiêu làm xong nhanh như thế, cô ta đỏ mặt tới tìm anh.

Thấy vậy, Elen huých vào tay Ôn Huyền: “Huyền, mau nhìn kìa, lại là cô ta. Đây không phải lần đầu tiên cô ta nhờ chồng cô giúp đầu.”
Ai mới là chị đây?

Ôn Huyền cười tủm tỉm nhìn cô ta, nói như thể rất dịu dàng: “Cảm ơn lời khen của cô.”

Nhưng sau đó, cô gái kia ra vẻ đáng thương, nói: “Anh nhà chị giỏi như thế, chị có thể cho em mượn được không? Vừa rồi anh ấy nói là anh ấy chỉ nghe lời chị thôi.”