Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 679: Cảnh tượng khủng khiếp (2)



Trong mắt Ôn Huyền vẫn đang hừng hực lửa giận. Cô quay mặt nhìn vào trong rừng, vẻ mặt u ám tột độ.

Đúng lúc này, đằng sau v1ang lên tiếng bước chân, cuối cùng dừng lại bên cạnh cô.

Một giọng nói vang lên: “Vừa rồi cô đánh hay đó.” Không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt của Lục Kiêu bỗng trở nên khó coi.

Anh thận trọng bước lên phía trước, trầm giọng nói với mọi người: “Các anh cẩn thận, đừng phát ra tiếng động làm bọn họ chú ý tới.”

Sau đó, mấy người nhẹ nhàng tiến lên phía trước.
Lục Kiêu cẩn thận quan sát những dấu vết đã bị người khác cố tình che đi, khá là tốn thời gian. Đợi đến khi phát hiện ra điều gì đó thì cũng là lúc anh ngửi thấy một mùi hương.

Anh cau mày, nhìn sang đảm David: “Các anh có ngửi thấy mùi gì không?”

Nghe vậy, mấy người David cũng cẩn thận ngửi thử. Một người trong số đó nói: “Có phải giống mùi... thịt nướng không?” Người đó nói xong, David cũng gật đầu: “Tôi thấy cũng giống, xem ra bọn họ đang ở gần đây.”
Có thể khẳng định rằng những người đó nắm rõ địa hình và hoàn cảnh ở đây.

Bọn họ vừa vào rừng mưa là mọi tiếng động lập tức biến mất.

Trong này không có tín hiệu, không thể liên lạc với người bên ngoài được.
David ở ngay đằng sau, ít nhiều gì cũng nhìn thấy một ít, chỉ có điều không được trọn vẹn. Từ góc độ này, ông ấy chỉ nhìn thấy ba người đang vây quanh một cái giá nướng. Trên giá đang nướng một thứ đồ trông như chân giò. Bọn họ vừa nướng vừa cầm dao cắt phần thịt đã chín cho vào miệng.

Bọn họ đang ăn thịt lợn rừng sao?

David nhích người, thay đổi một góc khác, muốn tìm người bị bọn họ bắt.

Lúc này, ông ấy mới hình thấy toàn bộ giá nướng. Ngay lập tức, cả người ông ấy cứng đờ lại, da đầu tê rần, gai ốc sơn khắp người.

“Đó...”