Thứ cô ăn là bún ốc, t2uy rằng khó ngửi, nhưng lại cực kỳ ngon.
Thẩm Mộc nhìn bát bún ốc, không biết phải nói thế nào. Thấy anh vẫn cứng đầu như thế, Lý Tại Quân tiếp tục ăn, không để ý tới anh nữa.
Có điều có thật sự không ngờ là Thẩm Mộc sợ cái mùi này đến thể mà vẫn ở lại.
Thẩm Mộc thấy Lý Tại Quân cúi gằm xuống như muốn cắm mặt vào bát, còn anh thì sắp họ vì cái mùi khó chịu đó rồi. Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, cứng ngắc nói: “Lý Tại Quân, anh nói nghiêm túc đấy. Em đã làm chuyện đó với anh thì phải chịu trách nhiệm đến cùng.” “Biến thái thì sao? Trơ trẽn thì sao? Anh chỉ muốn nói với em rằng, anh là người của em rồi, em nhất định phải lấy anh! Anh sẽ ăn vạ em cả đời!” Anh chưa bao giờ bị người ta phụ bạc như thế
Thừa biết anh thích cô mà còn tới quyến rũ anh, sau khi “chén” sạch anh thì phải mông chạy mất. Làm gì có chuyện dễ dàng như thế?
Cả đời? Đương nhiên anh cũng từng nghe nói t7ới thứ này rồi, nhưng chưa ăn bao giờ.
Mùi này thật sự là... ma quỷ.
Lý Tại Quân lấy đũa ra ăn như hổ đói, cái mùi ấy càng thêm nồng7 nặc. Thấy anh vẫn không đi, Lý Tại Quân hé mở đôi môi đỏ bừng vì cay: “Anh chịu nổi cái mùi này hả?”
Thẩm Mộc không nhìn cô nữa, gi2ơ ngón tay che mũi, nhỏ giọng nói: “Không sao, anh chịu được. Anh không ra ngoài đâu.”
Đùa gì chứ! Khó khăn lắm anh mới vào được, sao lại để0 một bát bún ốc cỏn con đánh bại được? Nghe vậy, Lý Tại Quân lau miệng, nói với anh: “Tôi còn làm chuyện đó với nam sinh khác nữa, có cần chịu trách nhiệm luôn không?”
Cô vừa nói hết câu, Thẩm Mộc nhìn cô, sau đó cười lạnh nói: “Bớt nói nhảm đi, máu trên ga giường anh vẫn còn giữ đấy.”
“Phụt!” Lý Tại Quân im lặng một lát. Đến khi mở miệng, cô chậm rãi nói: “Nói nghiêm túc nhé, anh là một người đàn ông trưởng thành lớn hơn tôi mấy tuổi, chắc anh cũng biết tôi không giống những cô bạn gái của anh trước kia. Tôi không phải người tùy tiện trong tình cảm, cũng không muốn chơi đùa.”
Cô hít sâu một hơi rồi nói tiếp: “Vậy nên, cả đời ở đâu ra?”
Nhưng sau khi cô dứt lời, Thẩm Mộc lại nhìn cô, nói ra hai chữ “Kết hôn.”
Đúng thế, kết hôn.
Ngay từ đầu anh đã biết mình đang làm gì, nếu không đã chẳng chủ động theo đuổi cô.
Lý Tại Quân cứng cả người.