Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 696: Tốc độ và cảm xúc mãnh liệt (2)



Ở đây không dễ bắt xe. Anh chậm rãi lái xe máy thì mất khoảng một tiếng là về.

Nhưng sau đi bọn họ quay người đi, 1những người ngồi cạnh tàu vừa rồi đều thay đổi sắc mặt. Sau đó, có người vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.
***

Thành phố rộn ràng sầm uất, xe máy còn bị hạn chế. Bình thường đi ra ngoài, người ta vẫn lái ô tô nhiều hơn7. Chiếc xe Van ấy ngoặt ra từ một giao lộ, đã theo bọn họ hơn năm phút rồi. Men theo con đường quốc lộ uốn quanh đảo đi xuống dưới, đằng trước là ngã tư đèn xanh đèn đỏ.

Những đường dây điện chằng chéo nhau trên cột điện chia bầu trời chiều tím ngắt ra thành từng mảng. Dòng người và dòng xe qua lại trên đường khiến nơi này thêm phần sống động.

Lục Kiêu dừng xe chờ đèn đỏ. Đằng sau chiếc mũ bảo hiểm, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu, quan sát tài xế trong chiếc xe Van ở đằng sau.
Sau đó, đèn đỏ tắt, đèn xanh sáng lên.

Chiếc xe máy tức khắc khởi động, băng qua đường cái. Chiếc xe Van ở đằng sau cũng lập tức đuổi theo.

Chỉ có điều, tuyến đường về của Lục Kiêu rất bất thường, hơn nữa còn đi qua những con đường có nhiều xe. Chiếc xe Van xuyên qua dòng xe cộ, tốc độ nhanh hơn không ít.
Tài xế là người bản địa, khuôn mặt nghiêm túc, trên ghế phụ có một người vừa đen vừa gầy.

Lúc nhìn vào, Lục Kiêu trùng hợp bắt gặp tầm mắt của người trên ghế phụ.

Người đó cũng đang quan sát bọn họ.
Lục Kiêu tin tưởng kỹ thuật lái xe của mình, Ôn Huyền thì tin tưởng anh. Cô ôm anh, hoàn toàn giao bản thân mình cho anh. Chiếc xe Van ấy vẫn không chịu từ bỏ. Nhất là đến giai đoạn sau, dường như nhận thấy mình đã bị phát hiện ra, nó càng thêm táo tợn, liều lĩnh đuổi theo. Suốt khoảng thời gian ấy, tiếng còi xe vang lên không ngừng.

Nhưng đang bám theo thì chiếc xe máy bồng biến mất. Đến khi nó xuất hiện, trên xe chỉ còn lại người đàn ông.

Hai người họ đã chia nhau ra rồi.

Mặc dù là thế, bọn họ vẫn phải bám theo Lục Kiêu, dù sao anh mới là mục tiêu thật sự.