Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 708: Sự lợi hại của anh lục (3)



Tiểu Tại Quân vô cùng xấu hổ. Cô cúi đầu, định cất bước đi tới.

Nhưng cô vừa nhấc chân lên thì cổ tay đã bị ai đó túm lấy.

Cô hơi skững người, ngạc nhiên nhìn Thẩm Mộc. Thẩm Mộc nhìn ra được cô đang sợ hãi, căng thẳng, luống cuống, vậy nên anh sẽ không giao cô cho Lục Kiêu.

Hiện tại bọn họ cũng cần bình tĩnh lại.

Thẩm Mộc quay về, nhìn Lục Kiêu và nói nghiêm túc: “Bây giờ thấy rõ rồi chứ? Chính tôi đã chủ động theo đuổi cô ấy.”
Chứng kiến cảnh này, lại còn nghe được những lời ấy, sự kiên nhẫn của Lục Kiêu lên đến đỉnh điểm. Thế nhưng, anh vẫn khống chế bản thân, phun ra một câu: “Tôi chỉ hỏi cậu một câu thôi, cậu đã chạm vào con bé chưa?”

Thẩm Mộc im lặng.

Lục Kiêu nhìn anh ấy, gió lốc như tụ tập vào trong đôi mắt. Giây tiếp theo, dường như không thể nhịn được nữa, anh tung ra một đấm.
Nhưng đó chỉ là bắt đầu thôi. Lục Kiêu xông tới túm lấy cổ áo của Thẩm Mộc, giận dữ nói: “Lúc trước cậu thay tôi chăm sóc con bé như thế đó hả?! Chăm sóc ở trên giường à?!”

Thẩm Mộc hít sâu một hơi, đầu lưỡi dí vào phần má đau nhức. Cuối cùng, anh quay mặt sang, nghiêm túc nhìn Lục Kiêu: “Tất cả đều là lỗi của tôi, cậu muốn chém muốn giết gì cũng được. Nhưng tôi chỉ muốn nói với cậu một câu thôi: Tôi rất nghiêm túc, muốn kết hôn với cô ấy.”

Nói đến đây, Thẩm Mộc dừng lại giây lát rồi mới tiếp tục: “Thực ra tôi đã theo đuổi cô ấy lâu lắm rồi. Tôi luôn muốn nói chuyện của chúng tôi cho cậu biết, nhưng cô ấy không muốn để cậu biết, sợ cậu có ý kiến, vậy nên mới kéo dài tới bây giờ.”

Anh nói chậm rãi từng câu từng chữ một.

Nghe những điều ấy, Lục Kiêu nhìn chằm chằm vào Thẩm Mộc, trong mắt chứa đựng sự nhẫn nhịn và do dự, kiềm chế. Cuối cùng, không biết bao lâu sau, tuy rằng cơn tức giữa hai đầu lông mày vẫn còn đó, nhưng anh lại mở miệng: “Tốt nhất hãy nhớ lấy những gì cậu nói. Là đàn ông thì phải chịu trách nhiệm với những lời nói của mình!” Dứt lời, anh đột nhiên buông Thẩm Mộc ra, sau đó quay người rời đi. Bóng lưng màu đen cao lớn toát ra hơi lạnh rùng rợn, khiến những người xung quanh chỉ đứng nhìn từ xa, không dám tùy tiện tới gần.

Trên thực tế, đối với Lục Kiêu, tuy rằng Lý Tại Quân không phải là em gái ruột của anh, nhưng lại lớn lên trong nhà bọn họ từ nhỏ. Từ lâu anh đã coi cô như em gái ruột của mình rồi.