Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 731: Chương 734



Lục Kiêu từ từ phả ra một làn khói, thản nhiên nói: “Tôi điều tra ra thân phận của tên đó rồi, tên hắn là Kim Phạm. Tôi hoài nghi hắn có quakn hệ với Lý Đình Trạch, đồng thời vẫn luôn cử người theo dõi hắn, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó hơi lạ.”

Thẩm Mộc nhíu mày lại: “Nghĩca là sao?”

Lục Kiêu dập tắt tàn thuốc: “Theo thông tin tôi điều tra được thì hiện giờ hắn vẫn đang ở Philippines. Nếu những chuyện aở Philippines đều là do hắn bày ra, chắc chắn hắn phải tới đây mới đúng, nhưng đến giờ vẫn không thấy có động tĩnh gì cả.” Anh ta cầm hộp bánh kem đi tới cửa nhà hàng.

Thẩm Mộc liếc nhìn người đó rồi thu tầm mắt về, hỏi Lục Kiêu: “Vậy chúng ta làm gì bây giờ?”

Nhưng trong khi nói, anh ấy lại phát hiện ra Lục Kiêu đang đổ dồn sự chú ý vào một người khác.
Lục Kiêu híp mắt lại, quay đầu nhìn nhân viên giao thức ăn, đột nhiên trầm giọng nói: “Đây là nhà hàng, vì sao còn có người giao thức ăn tới?” Nghe vậy, không biết nghĩ tới điều gì, Thẩm Mộc mở to mắt: “Có phải trên tầng chỉ phòng của chúng ta là có người không?”

Lục Kiêu và Thẩm Mộc nhìn nhau, sắc mặt của cả hai đều thay đổi, nhanh chóng xông vào trong.

Tốc độ của Lục Kiêu nhanh hơn. Lúc nhân viên giao thức ăn chuẩn bị lên tầng, anh chộp lấy cổ tay của anh ta. “Đợi đã!”
Nhân viên giao thức ăn giật thót mình. Anh ta ôm hộp bánh kem, ấp úng hỏi: “Sao, sao thế?”

Lồng ngực của Lục Kiêu hơi phập phồng, ánh mắt nghiêm túc lạnh lùng: “Anh giao chiếc bánh này cho ai? Ai đặt bánh?” Nghe vậy, nhân viên giao thức ăn nhìn đơn rồi vội vàng nói: “Tôi không biết ai đặt hàng, số điện thoại cũng được mã hóa bảo mật tự động, tôi chỉ chịu trách nhiệm giao bánh thôi. Trên này ghi người nhận là cô Ôn sắp kết hôn.”

Nhân viên nói xong, ánh mắt của Lục Kiêu trở nên lạnh lẽo.
Những chuyện không hợp lẽ thường thì kiểu gì cũng có vấn đề. “Vậy nên cậu hoài nghi hắn đã tới nước Z với thân phận khác?”

Thẩm Mộc chậm rãi nói, sắc mặt càng lúc càng nặng nề. Biểu cảm trên mặt Lục Kiêu không hề thay đổi, anh thản nhiên “ùm” một tiếng: “Tôi đang nghĩ, nếu hắn xuất hiện thì sẽ xuất hiện như thế nào.”

Tên đó sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế này.
Thẩm Mộc vỗ vai anh, nghiêm túc nói: “Để tôi vào phòng hỏi xem có ai mua bánh kem không.”

Cũng không thể trách bọn họ đa nghi được. Trong thời điểm mấu chốt như thế này, nếu để xảy ra sai sót gì thì sẽ là chuyện của cả đời.