Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 741: Yêu anh, chưa bao giờ hối hận (2)



Ôn Huyền đỏ mắt nhìn Lục Kiêu, Lục Kiêu cũng nhìn cô. Cả hai đều không nói gì, nhưng ánh mắt đã truyền đạt tất cả những gì muốn nói.

Ôkn Huyền cúi đầu xuống. Đến lúc này, cô không thể kìm nén nước mắt được nữa.

“Lục Kiêu...” Giọng nói khàn khàn của cô vừa vangc lên, Lục Kiêu đã giơ tay vuốt ve má cô. Anh cũng lên tiếng, giọng nói nặng nề, hơi khàn, nhưng lại rất kiên định.

“Đừng sợ, anh sẽ caứu em.”

Lục Kiêu xem xét chiếc áo chứa bom trên người cô, phát hiện ra không thể cởi nó ra được, bởi vì trên đó quẩn rất nhiều dây. Đồng thời, anh cũng không thể dùng phương pháp mạnh bạo để tháo gỡ, cắt đứt bất cử một sợi dây nào cũng có thể.
Hiện tại, Ôn Huyền đang rất nguy hiểm.

Còn anh, sẽ không rời đi dù chỉ nửa bước.

Trong những sợi dây này, đa phần là những sợi dây giả để che mắt người khác. Chỉ cần sai sót một chút là tất cả sẽ chấm hết.
Tất cả như một thước phim quay chậm, hiện lên trong đầu cô.

Cô hối hận ư?

Có lẽ, cô đã hối hận rồi. Cô nghĩ, nếu Lục Kiêu không gặp cô thì liệu chuyện ngày hôm nay có xảy ra không? Liệu anh có bị cầm chân ở đây không?

Nhưng đối với bản thân cô, cô lại không hối hận. Khoảng thời gian ở bên anh là những giây phút tốt đẹp nhất trong đời cô, làm cô mãn nguyện hơn bao giờ hết.

Cô đã hài lòng lắm rồi...