Bởi vì chuyện này, giá cổ phiếu của các côncg ty xí nghiệp của nhà họ Nguyễn ở Hồng Kông giảm mạnh, chỉ một ngày đã bốc hơi mất bốn tỷ đô la Hồng Kông. Dù sao bà ta cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất, nhỡ nó xảy ra chuyện gì thì cơ ngơi đồ sộ này sẽ rơi vào tay người khác mất.
Nguyễn Đông Hoa mất kiên nhẫn: “Tôi đã sai người mua vé máy bay tới Bắc Kinh rồi. Bà không cần làm gì hết, đừng gây thêm rắc rối là được.” Lãnh đạo trung ương của đại lục còn phải đích thân ra mặt, chắc chắn người dính dáng vào vụ này không hề đơn giản.
“Vậy tôi có thể làm gì được đây?” Mẹ của Kim Phạm vô cùng lo lắng. Phía chính phủ đại lục lên án gay gắt, đừng nói là cứu người, ngay cả giá cổ phiếu trong các công ty của bọn họ cũng sụt giảm chóng mặt.
Mẹ của Kim Phạm sốt sắng đi tìm Nguyễn Đông Hoa. Rốt cuộc Lục Kiêu cũng có thời gian nghỉ ngơi, yên ổn ở bên Ôn Huyền. Thoắt cái đã hơn một tuần trôi qua, nhưng chuyện này vẫn để lại dấu ấn không thể xóa nhòa trong lòng mỗi người.
Nhưng đồng thời, bọn họ cũng càng thêm trân trọng đối phương. Nửa tháng sau khi xảy ra chuyện, rốt cuộc Ôn Huyền cũng không ngồi yên trong nhà được nữa. Chuyện này lắng xuống, có vẻ tất cả đều tốt dần lên. Lục Kiêu vẫn chưa hết bàng hoàng. Sau vụ việc ấy, anh bị khó ngủ suốt nửa tháng liền, đôi khi còn gặp ác mộng. Đối với anh, đây là chuyện chưa từng có. Nhưng anh cũng biết, Ôn Huyền không thể ở trong nhà mãi được, huống chi chuyện này đã được giải quyết rồi. Kim Phạm bị phán tù chung thân, bị tước đoạt quyền lợi chính trị. Mę Kim Phạm: “...”
*** Không nằm ngoài dự đoán, quả thực là tâm trạng của ông ta không ổn chút nào. Mẹ của Kim Phạm nhắc đến chuyện cứu con trai, bị ông ta nổi giận mắng cho một trận.
Thực ra Kim Phạm có đầu óc kinh doanh, học hành cũng tốt, được Nguyễn Đông Hoa coi trọng, những thủ đoạn của hắn ta lại quá ác độc, không cố kỵ điều gì cả. Bắc Kinh.
Kim Phạm đang bị giam trong tù.