Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 767: Hôn lễ (2)



Người lái xe đó... cô nhìn nhầm rồi sao? Sao cô cứ cảm thấy giống...

Lúc định tổ chức đám cưới ở Bắc Kinh, Cát Trác phải ở l1ại Khả Khả Tây Lý, không thể tới dự được. Lục Kiêu không lên tiếng, chỉ nhìn chăm chú vào những chiếc xe đang chạy tới. Nỗi lòng của Ôn Huyền càng thêm xúc động0. Cô bắt đầu nhận ra điều gì đó, nhưng lại cảm thấy không thể tin nổi.

Đúng thế,
Lúc này, chiếc xe dừng lại, cửa bên ghế phụ mở ra.

Một cậu nhóc đầu đinh tuấn tú nhảy xuống xe, lập tức chạy xộc về phía bọn họ.
“Báo cáo đội trưởng! Em về rồi!

Giọng của cậu to rõ. Vào bộ đội mới nửa năm ngắn ngủi, Tang Niên đã từ một cậu thiếu niên ngây ngô biến thành một chàng trai đầu đình anh tuấn kiến nghị.
Xe càng lúc càng tới gần, sự nghi hoặc trong lòng cô cũng được chứng minh. Cô nhì2n thấy rõ, người lái xe đúng là Cát Trác thật, còn người trên ghế phụ thì là... Lúc nhìn thấy cậu nhóc kia, Ôn Huyền trố mắt ra. “T7ang, Tang Niên?”

Cô lẩm bẩm rồi vội vàng nhìn về phía Lục Kiêu. “Tang Niên? Cát Trác và Tang Niên tới đây?!” Cô ngạc nhiên 7không thôi. Tạm thời không đề cập tới chuyện bọn họ tới đây làm gì, chẳng phải Tạng Niên nhập ngũ rồi sao? Sao cậu lại xuất hiện ở 2đây?
Sau khi Tang Niên chào Lục Kiêu xong, Lục Kiêu cũng giơ tay chào cậu, giọng nói trầm thấp kiên định: “Hoan nghênh về đội!” Chỉ bốn chữ ngắn ngủi mà khiến Tang Niên đó vành mắt.

Thực ra cậu vào bộ đội rồi thì rất khó ra ngoài. Nhưng nhờ biểu hiện xuất sắc nên cậu được duyệt nghỉ hai ngày, do đó mới chạy tới đây tham dự...
Tang Niên toét miệng, để lộ ra chiếc răng nanh đáng yêu.

Ôn Huyền xoa đầu cậu, vui mừng nói: “Mọi chuyện thuận lợi là được. Nhưng cậu tới đây làm...” gì?
Vì chạy quá vội vàng, lồng ngực cậu phập phồng, khẽ thở phì phò, trong mắt chứa đầy nỗi nhớ mong.

Sau khi đi tới trước mặt bọn họ, cậu không nhảy lên ôm chầm lấy đội trưởng của mình như trước nữa, mà điều chỉnh lại hơi thở, đứng nghiêm giơ tay chào một cách tiêu chuẩn với Lục Kiêu.
Thực sự rất khó tin.

Cô không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Rõ ràng bọn họ tới đây để du lịch nghỉ phép, tình cờ gặp một đám cưới, nhưng sau đó lại nhìn thấy người quen trong một chiếc xe lái tới đây.
Chiều cao một mét tám, thân hình cũng chắc khỏe hơn, từ thân thể cho đến tinh thần đều thay đổi hẳn.

Bộ đội quả là một nơi rèn luyện con người.
Còn chưa nói dứt lời, cô bỗng nhìn thấy những người khác bước xuống từ mấy chiếc xe đằng sau.

Trát Tây, Kim Châu, Mế, ông cụ Lý, tất cả đội viên trong khu trực thuộc, cùng với ông bà Lục và Ôn Dục vừa bước xuống từ một chiếc xe khác.