Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 780: Tức gần chết



Trình Đông Nguyên vừa dứt lời, Ôn Huyền rót trà vào chén, cười khẽ nói: “Nói gì thế, chúng ta biết nhau lâu thế rồi mà còn không đến với nhau, 1chỉ một chốc một lát thế này mà được ấy hả?”

Cô nhìn Trình Đông Nguyên, trong mắt mang theo sự trêu đùa.

Trình Đông Nguyên im 2lặng một lát, cuối cùng quay đầu đi, không nói được câu gì, cứ nghẹn trong cổ họng, làm lồng ngực anh ngột ngạt. Trình Đông Nguyên: “...”

Hừm! Có để yên cho người ta nói chuyện không hả?

Nhìn sắc mặt lúc xanh lúc trắng của Trình Đông Nguyên, Ôn Huyền không chọc tức anh ấy nữa. Cô bưng chén trà lên, che đi nụ cười trên môi.
Anh dừng lại giây lát, cố tình nhấn mạnh: “Cái gì mà gần bốn mươi? Ăn nói chú ý vào, năm nay anh ba mươi tư, cảm ơn.”

“Vâng.”

Ôn Huyền trịnh trọng gật đầu, sau đó thản nhiên nói: “Đến khi em ba mươi tư thì con em chín tuổi rồi.
Thực ra cô chỉ cố tình dùng giọng điệu nhẹ nhõm ấy để nhắc nhở chuyện cả đời của anh ấy thôi.

Dù sao, cử độc thân mãi thế này thì cũng không ổn. Nghe nói càng lớn tuổi thì con người ta càng cô độc, cô hy vọng anh ấy sớm ngày cảm nhận được sự ấm áp của gia đình. Trình Đông Nguyên im lặng rất lâu, cuối cùng vẫn nghiêm túc nói: “Không có độ tuổi nên kết hôn, chỉ có người nên kết hôn.” Nếu nhất định phải ở chung với một người không phù hợp chỉ vì kết hôn, vậy thì vì sao phải kết hôn đây?

Anh không muốn tùy tiện chọn một người để lập gia đình.

Nghe vậy, Ôn Huyền nhướng mày lên. Được rồi, cô không nói gì thì chắc hẳn anh ấy cũng biết mình muốn điều gì, dù sao quãng đường mà anh ấy từng bước qua còn dài hơn cô nữa.

Hai người câu được câu chăng trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng Trình Đông Nguyên lại nhìn ra ngoài cửa sổ.