Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 802: Tiếp xúc thân mật (1)



Ôn Huyền cầm điện thoại, đứng lên đi tới trước cửa sổ, nói với cậu một lúc nữa rồi hẹn trước thời gian.

Lý Tại Quân knghĩ tới “kế hoạch trả thù”, nỗi lòng mới thoải mái hơn một chút. Thực ra không phải cô làm mình làm mẩy gây chuyện với anhc, cô không nghe điện thoại của anh là vì khó khăn lắm cô mới mở rộng cửa lòng, một lần nữa đón nhận người khác, vậy mà ngườai yêu cũ của anh lại tới nhà anh.

Bất kể nguyên nhân là gì thì cô cũng không thể chấp nhận được chuyện bọn họ vẫn còn liên lạc với nhau. Anh chỉ gọi mấy cuộc điện thoại, gửi khoảng chục tin nhắn, cũng không quá sốt sắng tìm cô. Hơn nữa, những tin nhắn mà anh gửi cho cô không phải là xin lỗi, cũng không giải thích rõ ràng chuyện đã xảy ra, mà nói muốn gặp cô để nói chuyện.

Nhưng cô không muốn gặp anh chút nào.

Anh chỉ tới tìm cô hai lần, thầy cô không chịu gặp mình thì cũng thôi.
Ôn Huyền biết cô ấy đang rất khó chịu, vậy nên cũng muốn giúp xả giận giúp cô ấy.

Nhưng nói thật, cô và Lục Kiêu đều biết Thẩm Mộc nghiêm túc với Lý Tại Quân, nếu không thì bọn họ đã chẳng để anh ấy tới gần em họ, Thẩm Mộc cũng biết chừng mực.

Thoắt cái đã đến hai ngày cuối tuần.
Lý Tại Quân không biết là do mình gây chuyện hơi quá, hay tình cảm của anh dành cho cô chẳng có bao nhiêu.

Trong nhà hàng khách sạn.

Buổi tối ở đây ăn buffet, chẳng qua giá cả là 2980 tệ một người.

Ôn Huyền mặc chiếc váy dài rộng rãi bằng lụa trắng, đội mũ nồi, bên ngoài khoác áo khoác màu cà phê. Mặc dù đang mang thai, nhưng trông cô vẫn mảnh mai, dù béo lên cũng không đáng là bao. Lúc cô đi ra ngoài, bà Lục còn định đi cùng. Ôn Huyền khuyến hết nước hết cái, cuối cùng bà mới bảo mấy người đi theo cô. Bọn họ đều là người tập võ trong bộ đội, bản lĩnh rất cừ, bà mới yên tâm hơn một chút.

Nếu không cẩn thận, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì bà sẽ không chịu nổi mất. Con trai bà đi làm nhiệm vụ về cũng sẽ tức giận cho xem. Lý Tại Quân và Ôn Huyền đang chọn món chờ Ôn Dục tới. Ôn Dục tham gia cuộc thi vào thứ hai, cùng thầy cô bạn bè tới Bắc Kinh. Thời gian vừa khéo, cậu tới đây còn không kịp thay quần áo, vẫn mặc đồng phục trường.