Người yêu của anh tùy tiện đến thế sao?
Lý Tại Quân không hi1ểu gì cả, thậm chí còn cảm thấy thế giới của bọn họ thật lạ lùng, thành ra người đàn ông trước mặt cũng trở nên xa lạ theo. Huống hồ anh đâu phải kiểu người tùy ý đi “gieo giống”, thậm chí còn không tùy ý làm bậy nữa.
Lý Tại Quân sững người. Hai người họ, chưa làm chuyện đó?
Trong đầu cô không khỏi dâng lên một suy nghĩ, vậy trước kia thì sao? Những suy nghĩ của Lý Tại Quân bay cao bay xa quá mức, thành ra cô không nghĩ như anh, mà là nhìn anh bằng ánh mắt chất vấn, nghẹn giọng nói: “Anh, anh tưởng như thế thì có thể lừa được tôi sao? Tôi không tin! Anh nói thế nào thì sự thật là thế đó à? Làm sao anh biết đứa bé ấy không phải của anh?”
Người yêu cũ của anh mang thai, vậy thì đó là con của anh chứ còn sao nữa!
Ai ngờ sau khi cô nói xong, Thẩm Mộc lại hơi sửng sốt, sau đó cúi đầu xuống, xì một tiếng bất đắc dĩ, nói: “Sao anh lại không biết? Anh còn chưa ngủ với cô ta, cô ta có con với anh kiểu gì?” Lý Tại Quân không động đậy gì, đôi mắt cô phức tạp: “Xin lỗi vì điều gì?”
Thẩm Mộc ôm cô chặt hơn: “Vì anh nghĩ quá đơn giản nên mới làm em hiểu lầm lâu như thế.”
Lý Tại Quận im lặng một lát, cuối cùng vẫn đẩy anh ra, nhỏ giọng nói: “Cho dù không phải của anh, nhưng xảy ra chuyện thì cô ta vẫn tới tìm anh. Tôi nghĩ, có lẽ thế giới của chúng ta không giống nhau. Cuộc sống của anh quá phức tạp, tôi không muốn tham dự vào...”
“Em nói cái gì?”