Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 837: Lũ giặc con ra đời! (1)



Lục Kiêu vuốt má cô, ánh mắt vô cùng dịu dàng.

Thực ra trong lòng Ôn Huyền biết hết chứ, cô chỉ cố tình gây sự thế thôi, dù sao cô cũng hiểu r1õ con người anh.

Đối mặt với đại Đội trưởng Lục nghiêm túc đứng đắn, có đôi khi cô cứ thích tác oai tác quái như thế. Nếu dùng chiêu này hợp 2lý thì không chỉ xúc tiến tình cảm vợ chồng, mà còn thu hoạch được những lợi ích to đùng. Đội trưởng Lục bất đắc dĩ: “Anh tắm nhanh thôi, em ngoan ngoãn chờ ở bên ngoài đi.”

“Ứ đầu, người ta muốn nhìn cơ.”

Cô không cho anh đóng cửa, giở trò lưu manh với anh.
Lục Kiều đỡ trăn, dở khóc dở cười vì cô.

“Trong đó trơn lắm, em không vào được.” Anh lắc đầu cười nói.

Nghe anh nói vậy, con mắt của Ôn Huyện đảo vòng vòng. Cô vội vàng xoay người đi, sau đó đưa một chiếc điện thoại di động cho Lục Kiêu.
Body của đội trưởng Lục rất nam tính, cơ bắp của2 anh không phải là kiểu tạo thành nhờ uống bột protein trong phòng tập gym, mà là cơ bắp săn chắc nhờ những buổi luyện tập ngoài trời.

Trên c0ánh tay và mu bàn tay còn nổi gân rõ rệt, bàn tay thon dài, khớp xương gồ lên, trong lòng bàn tay còn có vết chai mỏng. Tóc anh dài hơn trước một ít rồi, nhưng cũng cắt tỉa rất gọn gàng, mỗi một centimet đều tỏa ra hương vị của hormone. Càng không nói tới tám múi cơ bụng của anh, cô chết mê chết mệt với nó ấy chứ. Bên dưới đường nhân ngư thì không phù hợp với thiếu nhi, vậy nên đã bị chiếc quần màu xám che mất.

Cơ mà cô không phải thiếu nhi.
Giây tiếp theo, trong điện thoại vang lên giọng nói của một người đàn ông: “Thích xem hay không tùy em.”

Miệng thì cũng là thế, nhưng mấy giây sau, bàn tay ướt đẫm của anh vẫn cầm điện thoại, dịch xuống dưới một ít. Ôn Huyền: “Ill” Chú nai con trong lòng Ôn Huyền sắp khóc thét luôn rồi. Cảm giác này rất khác với lúc tận mắt nhìn thấy. Cô chỉ cảm thấy đầu óc nóng lên, miệng lưỡi khô khốc, ngay cả hơi thở cũng trở nên hỗn loạn hơn.