Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 838: Lũ giặc con ra đời! (2)



Đến khi lấy lại tinh thần, Ôn Huyền thở gấp rút, lông mi run run. Cô vịn tay vào tủ đầu giường.

“Chồng ơi, chồng ơi...”

Cô bắt đầ1u gọi Lục Kiêu. Lục Kiêu đang xả nước dưới vòi hoa sen trong phòng tắm. Loáng thoáng nghe thấy tiếng gọi của Ôn Huyền, anh giơ tay vuốt nước trê2n mặt đi, đôi mắt hẹp dài nhìn người trong màn hình điện thoại. Thế nhưng, anh lại không nhìn thấy mặt cô, mà là một chỗ khác. Góc này rất lạ, h7ình như điện thoại bị quay ngược lại. Trên sàn nhà có rất nhiều nước.

Ôn Huyền quay lưng về phía anh, một tay chống vào tủ đầu giường, tay còn lại ôm bụng. Cô nhắm mắt, hoảng đến mức muốn khóc: “Đội trưởng Lục, anh còn đứng ngây ra đó làm gì nữa! Vợ anh sắp sinh rồi!”

Lục Kiêu: “...”
Khoảnh khắc ấy, câu nói của cô như một quả bom giáng xuống, làm cả bầu trời sáng rực lên, đất trời rung chuyển, và cũng khiến trái tim anh rung động.

Lục Kiêu không biết giây phút ấy mình đã nghĩ gì. Đến khi hoàn hồn lại, anh lập tức xông tới, trực tiếp bể Ôn Huyền lên.

Lúc mở cửa lao ra ngoài, anh vội vàng hô vọng vào hành lang: “Bố, mẹ! Tiểu Huyền sắp sinh rồi!”
Đang là cuối thu, ban đêm lạnh lẽo, nhưng Lục Kiêu vừa hồ xong là cả căn tử hợp viện lập tức sáng đèn. Bà Lục đang ngủ, bị ông Lục gọi dậy. Vị cựu cán bộ nghiêm túc thường ngày và vị phu nhân luôn dịu dàng hiền thục đều cuống cuồng cả lên, rối rít mặc quần áo rồi chạy xộc ra ngoài. Lục Kiêu thì không đợi được nữa, anh bể Ôn Huyền ra ngoài rồi.

Tài xế đang chờ ở đầu hẻm. Cửa xe được mở ra, Lục Kiêu cẩn thận đặt Ôn Huyền vào trong.

“Để anh lái xe. Đừng sợ, chúng ta sẽ tới nơi nhanh thôi.”