<1br>Nhìn từ góc độ này thì trùng hợp thấy được bóng người quen thuộc kia.
Người đàn ông đã lâu không gặp cứ thế n2gồi trước bàn, đổi diện có một người đàn ông khác.
Trước mặt bọn họ có cà phê, không biết đang nói gì với nhau. 7Chẳng biết tại sao, khi nhìn thấy cảnh này, Hoắc Khải lại muốn nhảy dựng lên. “Rầm” một tiếng, anh quên mất là mình đang7 ở trong xe. Đầu đụng vào mui xe, làm anh đau đến mức nhe răng trợn mắt, ôm đầu kêu to liên tục. “Dừng xe, dừng xe! Mau 2dùng xe!” Anh ta đã làm thế với mình bao giờ chưa?!
Nỗi lòng phẫn nộ, đầu thì bị đụng đau, tất cả hòa vào với nhau, khiến Hoắc Khải không quan tâm được tới điều gì khác nữa, mở cửa xe lao xuống.
Về sau sẽ không bao giờ tìm anh ta nữa? Dẹp hết đi! Giờ phút này, anh đã quên hết những lời đó rồi, hùng hùng hổ hổ xông vào.
Lúc này, trong đầu anh chỉ còn nghĩ được rằng Tiêu Diệc Hàng giấu mình đi gặp người khác.
Không, nói chính xác hơn thì sau khi anh ta đi, anh suốt ngày đi mua say, uống rượu để gây tê chính mình, uống đến mức nôn thốc nôn tháo. Chẳng biết vì sao, anh chỉ cảm thấy điều này còn khiến anh cáu giận hơn cả việc anh ta ngồi cùng một người phụ nữ.
Nhân viên mang một ấm trà đến cho hai người bọn họ.
Hoắc Khải nhìn anh ta vươn tay ra, chủ động rót trà cho người kia, sắc mặt của anh càng tái hơn. Anh ta thì hay rồi, nên làm gì thì vẫn làm đó, căn bản không sao hết, còn rảnh rỗi đi uống trà nói chuyện với một người đàn ông khác!
Càng nghĩ, Hoắc Khải càng tức giận, cơn thịnh nộ tích tụ trong lồng ngực.
Anh lao vào trong nhà hàng, hung hăng chạy về phía bọn họ, mặt đỏ tía tai. Lúc anh đẩy cửa ra, nhân viên nhà hàng hơi sửng sốt. Lúc này, phát hiện ra điều gì đó nên động tác bưng trà của Tiêu Diệc Hàng khựng lại, trong ánh mắt hiện lên vài phần kinh ngạc, có vẻ như không ngờ là lại nhìn thấy Hoắc Khải ở đây. Hoắc Khải tới đây làm gì?
Chẳng phải cậu ấy đã nói là sẽ không tìm mình nữa rồi sao?
Theo bản năng, anh ta rút chân lại, trên đó đang nẹp hai tấm sắt. Nhưng lúc này, có đánh chết Hoắc Khải cũng không chú ý tới việc Tiêu Diệc Hàng không ngồi trên ghế, mà là ngồi trên xe lăn. Đúng thế, hôm đó anh ta bị tai nạn gãy chân.