Mọi người xung quanh nghe câu nói thế, không nhịn được cười đùa: “Hỏng rồi, hỏng 1rồi, chúng ta làm hư trẻ em rồi đấy. Ôn Dục nói cậu ấy chưa từng tới những nơi như thế này bao giờ.” Nghe vậy, chị gái khóa trên vừa ngạc n2hiên vừa mừng rỡ, đương nhiên cũng thấy hơi áy náy, vội vàng giải tán đám người đang trêu chọc Ôn Dục, ngồi xuống bên cạnh cậu.
Cô 7ấy vừa vén tóc lên mang tai, vừa dịu dàng nói với cậu: “Ôn Dục, em đừng lo, mặc dù nơi này hơi loạn, nhưng có bọn chị đây rồi, không sao đâ7u.” “Ở hay, cái gì gọi là có bọn chị rồi thì không sao? Cậu phải nói là có chị rồi thì sẽ không sao, chị sẽ bảo vệ Ôn Dục.” Trên thực tế, cậu sắp coi nơi này là ngôi nhà thứ hai của mình luôn rồi.
Nơi này là căn cứ bí mật của cậu, cậu đã tiến hành rất nhiều hoạt động kín đáo ở đây.
Mọi người lại tiếp tục uống rượu nhảy nhót. Ôn Dục chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về một phía xa xa. Một anh2 khóa trên trêu đùa.
Trong đại học, bọn họ thường xuyên làm thí nghiệm cùng nhau, trêu đùa cãi cọ với nhau, vậy nên ai cũng biết rõ0 suy nghĩ của nhau. Hiển nhiên là chị khóa trên này có ý với Ôn Dục. Những người khác cũng nhao nhao lên. Chị khóa trên kia mặt đỏ tới mang tai, có vẻ rất ngượng ngùng. Ôn Dục thì không thấy tỏ thái độ gì cả, vẻ mặt cứ thản nhiên.
Cậu cầm ly rượu, cúi đầu nhấp một ngụm, giả vờ như không hiểu gì cả. Lúc này, cậu không đeo mặt nạ, cũng đã thay một bộ quần áo khác, xuất hiện ở đây với một thân phận khác.
Thực ra, sau khi Nguyễn Nhất Nhất nói ra những lời ấy, còn làm những hành động như vậy, nỗi lòng cậu rất phức tạp. Mặc dù cậu cố tình thay một thân phận khác để tiếp cận cô, nhưng dù sao đó cũng không phải dáng vẻ vốn có của cậu.
Nhưng trong lớp vỏ bọc ấy, cô lại chú ý và cảm thấy hứng thú với cậu.
Cậu có nên vui vẻ hay không? Không, bởi vì trong lòng cậu, người cô cảm thấy hứng thú là một người khác.