Warhammer 40k: Sứ Giả Của Những Vì Sao

Chương 10: Bên trong Warp.



Chương 10: Bên trong Warp.

Tôi suy nghĩ về lựa chọn với E-SIM lâu hơn cần thiết. Cuối cùng, cơn giận sau trận chiến cũng lắng xuống. Tôi loại bỏ các tùy chọn cho phép E-SIM lấy năng lượng an toàn hơn từ Warp, hoặc cải thiện các mô-đun hiện có. Thay vào đó, tôi chọn hai mô-đun giúp tăng sức mạnh và sức bền.



Trước khi xác nhận, tôi đọc lại các mục đã chọn lần cuối.



Voidskin: Thay thế lớp da thật bằng một vật liệu tự tái tạo, chống chịu được chân không. Cho phép hoạt động hoàn toàn trong chân không trong 60 giây và hoạt động hạn chế trong 300 giây.Sống sót khi tiếp xúc với chân không lên đến 20 phút. Tăng khả năng chống chịu bức xạ. Cường hóa nhẹ khả năng chống chịu sát thương. Tự do thay đổi sắc tố da.

Kiểm soát tốt hơn việc mất nước. Hoạt động như da sinh học

Gân nhân tạo (Artificial Sinews): Thay thế gân, dây chằng và cơ bằng hợp kim. Tăng sức mạnh đáng kể. Cường hóa nhẹ khả năng chống chịu sát thương. Yêu cầu cấu trúc xương được cải thiện.

"Được rồi E-SIM. Tôi chọn chúng. Phải mất bao lâu để tôi học được những thứ này?”

++Một khi máy in sinh học của bạn hoạt động, sẽ mất từ 20 đến 30 ngày để học và thể hiện sự hiểu biết của bạn về những bổ sung này.++

“Để tham khảo, nếu không có cậu nhồi nhét kiến thức vào đầu tôi, thì mất bao lâu để tôi tự học hoặc nghiên cứu những thứ này?”

++Nếu như bạn chỉ học, ăn và ngủ, bạn sẽ c·hết trước khi bạn học được tất cả các kỹ năng cùng kiến thức cần thiết cho một mô-đun duy nhất. Nghiên cứu sẽ đòi hỏi hàng tá nhà nghiên cứu phải bỏ ra nhiều kiếp người, tùy thuộc vào điểm bắt đầu của họ. Chỉ có thể hiểu hoàn toàn với kỹ thuật điêu khắc sinh học, tăng cường và một lượng tài nguyên tính toán và thí nghiệm vật lý phi lý.++

“Vậy nên đó là lý do tại sao Adeptus Mechanicus gặp quá nhiều khó khăn. Mặc dù tôi đoán rằng bạn càng hiểu biết nhiều, thì sự chồng chéo càng lớn và bạn càng học hỏi lẫn đổi mới nhanh hơn.”

++Về lý thuyết thì đúng. Trước hết, bạn nên lo lắng về việc đạt được điểm đó trước tiên, hoặc có thể tập trung vào việc vá sàn với phân tích thân tàu của Distant Sun. Ma trận Nghiên cứu yêu cầu phòng thí nghiệm vật liệu cùng nhiều tài nguyên tính toán hơn để phân tích đầy đủ. Ngoài ra, bạn có thể tìm kiếm các công cụ mới. Các nanite hoạt động kém hiệu quả trong các công việc bên ngoài và sẽ mất quá nhiều thời gian để xuyên thủng vỏ tàu. Bạn cũng cần hoàn thành máy in sinh học của mình.++

"Hoặc tôi có thể tìm lối vào."

*++ Bạn có thể. Tuy nhiên, tình trạng của trường Geller và lá chắn chân không của Distant Sun vẫn là dấu hỏi, trên hết chúng ta đang kẹt ở trong Warp. Bạn có khả năng cao sẽ bị bao vây và tiêu diệt chỉ trong tích tắc khi rời khỏi thân tàu nếu hệ thống phòng thủ của tàu tuần dương hạng nhẹ bị vô hiệu hóa.++

“Chẳng trách nhìn vào những cánh cửa đóng im ỉm trong căng tin lại khiến tôi rợn cả người. Tôi không nghĩ tới việc chúng ta đang ở trong Warp. Còn con tàu thì sao? Mà trường Geller của trạm không che phủ được Distant Sun sao?"

++ Khả năng con tàu đi trong Warp là cực thấp. Thứ hai, bạn có sẵn sàng đánh cược khi bạn có thể dành thêm thời gian để cắt vào thân tàu, kết nối vào hệ thống của họ nhằm tìm ra đáp án chính xác nhất không?++

“Giả sử hệ thống chẩn đoán của họ hoạt động chính xác.”

++Ít ra nó còn khả quan hơn cầu nguyện.++

“Đúng là thế, nhưng chúng ta đang ở trong Warp. Cầu nguyện có lẽ hiệu quả hơn đấy.”

++Bạn là người vô thần.++

"Phòng thí nghiệm và dụng cụ vậy. Nhưng trước tiên, tốt hơn nên vá lỗ thủng đó lại, như cậu đề nghị."

++Nhật ký nhiệm vụ đã được cập nhật.++



Tôi bước đến đống phế liệu và sử dụng những mảnh vỡ lớn hơn để hàn một loạt thùng chứa, sau đó dùng ống thép với trường năng lượng g đập vào đống phế liệu. Tiếp theo, tôi quay lại xưởng của mình để tạo ra một cái xẻng, rồi quay trở lại thư viện để xúc đống phế liệu vào thùng.

Cần hẳn 5 ngày ròng rã để dọn dẹp và vá lại mớ hỗn độn đó. Không muốn đụng đến các phòng thí nghiệm, tôi quyết định đi tìm công cụ.

"E-SIM, tôi muốn bản đồ cho toàn bộ khu vực này."

++Đang tải lên.++

Như giọt nước mưa rơi xuống mặt hồ lặng, nhận thức của tôi lan tỏa thành từng vòng sóng. Nó quá nhiều để tiếp thu cùng lúc và tôi lảo đảo trên đôi chân. Khu vực hình nhẫn này khổng lồ, hình bầu dục dẹt dày 5km, có chu vi 20km. . Các phòng thí nghiệm, kho chứa đồ, khu dân cư lẫn nhà máy điện vô tận lấp đầy mọi không gian. Tôi tìm thấy 7 tuyến đường sắt, hàng trăm thang máy cùng rất nhiều thứ mà tôi biết nhãn nhưng không hiểu chúng là gì.

Dựa theo logic của công việc trước đây - mọi thứ cuối cùng đều đổ xuống cống rãnh bất kể nó có nên ở đó hay không - tôi bắt đầu tìm kiếm nhà máy xử lý nước. Không thể tìm thấy, E-SIM thông báo tôi đang tìm sai chỗ và hướng dẫn tôi đến bộ phận duy trì môi trường gần nhất. Tôi không nhận ra những thứ đó còn có chức năng khác ngoài điều hòa không khí với nhiệt độ. Có lẽ nếu không phải liên tục sợ hãi, tôi đã có nhiều thời gian hơn để suy ngẫm về những sắc thái của tất cả các thuật ngữ mới này.

Sau một hồi cân nhắc, tôi lấy ít thức ăn, nước uống và máy phun nanite. . Giáp của tôi quá nặng nề cho việc khám phá. . Tôi chỉ hy vọng bộ đồ lót và quân phục chiến đấu sẽ đủ. Ít nhất chúng giờ đã vừa vặn.

Mục tiêu của tôi cách tôi 1,5km phía trên và 2 km ngược chiều kim đồng hồ dọc theo cái nhẫn. Nửa đầu hành trình của tôi diễn ra suôn sẻ, sau đó tôi chạm trán kẻ thù truyền kiếp của mình - một cánh cửa lớn. Tôi cũng không vui gì về những chiếc gai nhọn c·hết tiệt, được trang trí bằng đầu lâu, được hàn trên mọi bề mặt.

Bực bội tột cùng xen lẫn tràn ngập sợ hãi, tôi quay người và bỏ đi. Tuy nhiên, tôi nhận ra điều gì đó, hoặc ai đó, đang quan sát khi cánh cửa bắt đầu nức nở và mở ra với một tiếng vang lớn.

Tôi bỏ chạy.

Tiếp theo những tiếng hú và tia laser chói tai, tôi nhận ra cách duy nhất để giải quyết vấn đề này là tiêu diệt bất cứ thứ gì đang săn đuổi mình. Tôi sẽ rất khốn khổ nếu chúng cứ bám đuôi tôi cho đến tận căn cứ.

Tôi tiếp tục chạy, tìm kiếm vị trí thuận lợi để phục kích những kẻ truy đuổi, có khả năng là đám tà giáo cùng thú cưng của chúng. Phát hiện một tấm bảng điều khiển bị vỡ, tôi lách qua giữa những đường ống răng cưa và dây điện lủng lẳng, chờ đợi chúng đi qua.

Bốn gã đàn ông với bộ đồ da vá víu và những món đồ trang sức rùng rợn làm từ xương lao qua. Sau đó, tôi nghe thấy tiếng gầm gừ.

Một con chó săn máy với hàm kim loại và phần thịt lộ ra, húc mõm vào nơi ẩn náu của tôi.

Trường năng lượng của tôi truyền vào ống thép giúp tôi đập nát đầu con chó. Nghe thấy tiếng động đám cuồng tín quay lại và kế hoạch của tôi tan thành mây khói.

Một tên lập tức nã laser ra khắp nơi, không gian giờ tràn ngập ánh sáng đỏ nhấp nháy cùng những t·iếng n·ổ đanh tai. Hai phát bắn trúng vào phần thân trên của tôi và phân tán trên bộ đồ lót. Cảnh báo phân tán nhiệt độ nhấp nháy rời rạc, rồi nhanh chóng biến mất. Ánh sáng thiêu đốt, và nếu không có bộ phận cấy ghép hay mũ bảo hiểm, tôi có lẽ đã bị mù.

Bên phải tôi, tên cuồng tín thứ 5 xuất hiện, trên cổ đeo một chiếc còi bằng đồng thau hình đầu chó, hắn hét lên, "Chó của tai!"

Tôi không thể tin được đó là những từ đầu tiên tôi nghe thấy từ một từ Người khác sau khoảng thời gian cực dài.

Vài tháng vừa qua dạy cho tôi biết là không được do dự. Tôi t·ấn c·ông kẻ vừa gọi con chó rồi lao đến tên điên bắn laser, nhắm ống thép vào mặt hắn.

Hắn né nhưng quá chậm chạp, cơ bắp mới của tôi không chỉ mang lại sức mạnh. Ống thép hóa hơi đầu hắn, tôi loạng choạng khi cố điều chỉnh cú đánh quá mạnh của mình. Lúc tôi quay lại, 3 tên cuồn tín còn lại đứng hình.

E-SIM thôi thúc tôi tiến lên, đưa những khả năng vào đầu tôi, và tôi xả máy phun nanite, phủ lên những kẻ cuồng tín một lớp bạc c·hết chóc. Chúng la hét trong giây lát, sau đó, giống như tên Orc, bắt đầu nghẹt thở và tan rã bởi trường năng lượng nanite xé toạc chúng ra. Tuy nhiên, không giống như Ork, chúng lập tức ngã vật xuống đất lăn lộn, hoặc cố gắng lấy tay chùi mắt thay vì tiếp tục vung v·ũ k·hí.

Gã gọi chó rút dao ra, khựng lại khi thấy tôi lao đến hắn, rồi quay người chuồn mất.

Tôi quăng ống thép vô hắn khiến hắn ngã lăn ra sàn. Hắn vật vã bò dậy, nhưng ngay lập tức bị giày của tôi ấn mạnh xuống sàn nhà làm bằng plasteel



Hắn nghiêng đầu sang một bên và trừng trừng nhìn tôi. " Thằng khốn, mày đã g·iết Yellow Pete!"

" Chào. Mày có tên không?"

"Brian, lũ Đế Chế súc vật ."

"Tao không thuộc Đế Chế!"

Mắt hắn mở to, "Mày là một trong những kẻ đông lạnh!"

" Mày đã gặp họ?"

"Không," hắn nhếch mép cười. " Tao đã g·iết chúng."

" Tại sao lại g·iết họ?"

" Theo lệnh của Champion."

" Loại Champion nào?"

Hắn cười man rợn, "Loại khao khát."

" Tao nghĩ mày bốc phét. Khả năng có một Chaos Marine ở bãi rác này là cực kì thấp, nói gì đến một gã Champion của đám Chao Gods chúng mày thờ phụng."

"Chúng đến vì mày, đồ quái vật, và tất cả những kẻ như mày."

" Vậy sao?"

"Mày định làm gì hả thằng đông lạnh?"

ôi dùng chân còn lại nhấn lên cổ hắn cho đến khi nghe thấy tiếng rắc. E-SIM nới lỏng sự kìm nén cảm xúc, cơn giận và nỗi sợ hãi trong tôi sôi sục.Tôi không ở lại, cũng không c·ướp đồ của chúng, mà vội vã chạy về căn cứ, không muốn loanh quanh đây đề phòng trường hợp thực sự có một Chaos Marine ở quanh.

Nằm trên võng, tôi ăn số ít đồ ngọt còn sót lại và nhìn chằm chằm lên trần nhà.

Liệu có bao nhiêu phần gã đó nói là thật? Nghe thì có lý nhưng không tôi thấy bất kì ai hay dấu vết của những người bị đóng băng nào tỉnh lại trước tôi. Dù E-SIM giúp tôi ko cần phải ăn nhiều, nhưng nó cũng chỉ kích hoạt sau khi g·iết con quỷ đầu tiên, hoặc một thực thể tâm thần bị tha hóa, bị thao túng khác.

Có thể do % sống sót sau cuộc chạm trán kiểu đó là rất thấp. Tôi may mắn sống sót chỉ vì tìm thấy một rào chắn. Tôi nghi ngờ không phải ai thức dậy cũng may mắn như tôi, chưa kể đến việc có đủ kiến thức về tình hình để biết chuyện gì đang xảy ra, và tại sao việc tránh tiếp xúc với người khác, điều cần thiết nhất đối với những người ngủ đông vừa tỉnh dậy, lại là rủi ro lớn nhất mà họ phải vượt qua.

Tên cuồng tín kia khó có thể bịa ra một câu chuyện giả tạo như vậy, nên có lẽ cũng có một phần sự thật trong đó.

Rồi tôi nhớ ra một việc. Điều duy nhất tôi cần biết.

Chaos là lũ dối trá.

Tôi mỉm cười. Phải rồi, chính là thế. Sự thật là gì không quan trọng. Tất cả những gì tôi cần làm là chuẩn bị cho mọi thứ, ý tôi là ngày tận thế, tiêu diệt mọi con quái vật nào cản đường.



Và tôi có E-SIM hỗ trợ cho việc này.

Đưa bàn tay lên trên đầu tôi dang rộng các ngón tay và nhìn chúng run rẩy như kẻ nghiện rượu trước ly rượu đầu tiên trong ngày. Tôi thở dài. Có lẽ một ngày nào đó, tôi sẽ quen với b·ạo l·ực, nhưng hôm nay thì chưa.



Ngủ một giấc ngắn, tôi hối hả bắt tay vào việc với máy in sinh học, cố gắng tận dụng tối đa thời gian hoạt động của E-SIM. Nấp sau rào chắn căng tin giúp tôi duy trì năng lượng, mặc dù tôi không thể bật vòi thu Warp mọi lúc vì cần chế tạo dụng cụ trong xưởng chưa được gia cố.



Công việc diễn ra suôn sẻ và tôi hoàn thành 11 ngày làm việc liên tục, tận dụng lại mạch điện nhặt nhạnh được, ghép nối quả cầu kỳ lạ Bola đưa cho tôi với màn hình của một trong những N.O.M.s mà tôi tháo rời. . Hóa ra thiết bị này là cỗ máy tính khá mạnh mẽ. Pin bên trong cái máy tính này hỏng rồi, vì nó chỉ khởi động khi được đặt trên đế sạc, nhưng tạm thời thì vẫn hoạt động tốt.



Mặc dù nó không phải máy in mạch điện mà tôi cần, nhưng đây vẫn là một công cụ tuyệt vời và việc thu gom đồ bỏ đi diễn ra suôn sẻ hơn tôi nghĩ. Các bộ phận rời rạc hoạt động cùng nhau ăn ý hơn nhiều so với những gì tôi tin tưởng là có thể.



Tôi đã yêu cầu E-SIM sao lưu tất cả dữ liệu trên cỗ máy tính đề phòng trường hợp nó hỏng, đồng thời cũng dùng nó để sao lưu dữ liệu của riêng tôi.



Điều thú vị nhất về nó là có một loạt trò chơi mà tôi rất mong được thử, bao gồm cả trò chơi chỉ huy hạm đội. Tôi lướt qua nhanh và nhận thấy một loạt các tệp lưu và điểm cao có tên của Ork, chẳng hạn như Emperor Dakka Dakka hay Flash Nob. Rõ ràng đây là vật quý giá của đám Ork và tôi khá ấn tượng khi Bola lấy trộm được nó.



Háo hức muốn xem con xanh lùn này lấy thêm được những gì cho tôi, tôi phác thảo và gia công bằng máy một khẩu súng ngắn cỡ Gobbo kèm theo đạn gây cháy, cùng với một chiếc áo khoác, áo sơ mi và quần thông minh được chế tạo từ một bộ đồng phục cũ, quần trắng thùng thình từ xác c·hết trong khoang đông lạnh.





Ngồi trong căng tin, tôi hoàn thiện những nét vẽ cuối cùng trên chiếc áo khoác của Bola, với hình đầu lâu và xương chéo chéo ở phía sau. Tôi cau mày khi đèn mờ dần sang màu đỏ thẫm. Giọng nói máy móc vang lên từ những loa ẩn.



"Năng lượng cạn kiệt, kích hoạt pin, khởi động chế độ năng lượng khẩn cấp."



Các công cụ, dự án của tôi chậm rãi từ từ lơ lửng xung quanh tôi khi cơ thể tôi, bất giác, rời khỏi băng ghế.



Giọng nói tiếp tục. " Trường năng lượng Gellar sẽ biến mất sau 28 ngày nữa."



Thời gian bắt đầu đếm ngược, rời khỏi hoặc c·hết