Trong phòng khách biệt viện, cô bé bốn tuổi vây quanh Tiết Ninh Nhi thân thiết kêu lên, đứa nhỏ tuổi nhất kia chính là chảy nước mắt vui mừng, mặt khác còn có tám bé trai vô cùng quy củ đứng ở đó, nhìn về phía Tiết Ninh Nhi trong ánh mắt cũng đầy kích động, tuy rằng Tiết Ninh Nhi không là chị ruột của bọn họ, nhưng trong lòng bọn họ, Tiết Ninh Nhi so với chị ruột còn thân hơn.
Tiết Ninh Nhi nhìn đám đệ đệ muội muội này cũng hết sức vui mừng, ôm hôn vài cô gái, sau đó lại nhìn mấy bé trai một chút, tồi mới giới thiệu với Triệu Nhan bên cạnh:
- Phu quân, bọn họ chính là bọn đệ đệ muội muội của tạ.
Khi nói tới đây, Tiết Ninh Nhi vẫy vẫy tay với hai thiếu niên mười ba mười bốn tuổi trong nhóm con trai, bọn họ lập tức tiến lên một bước thi lễ, Tiết Ninh Nhi cười cho bọn họ đứng lên, sau đó lại hướng về Triệu Nhan giới thiệu:
- Phu quân, hai người bọn họ chính là Tiết Đào và Tiết Lễ ta đã nói qua với chàng, hy vọng có thể tới Quốc Tử Giám học.
Triệu Nhan nghe đến đó quan sát hai người thiếu niên trước mặt một chút, trong đó thiếu niên bên trái diện mạo nhã nhặn tuấn tú là Tiết Lễ, bên phải làn da khá đen, ngoại hình thật thà chất phác hơn là Tiết Đào, hai người này cũng cùng nhau thi lễ với hắn nói:
- Học trò bái kiến Quận Vương!
- Ha ha, các ngươi không cần đa lễ, chắc chắn Ninh Nhi đã nói với các ngươi, nơi này là nhà Ninh Nhi, cũng chính là nhà của các ngươi, sau này ở lại đây, mặt khác Tiết Lễ các ngươi nếu cảm thấy hứng thú, ta có nhiều thứ muốn truyền thụ cho các ngươi, các ngươi nếu có hứng thú thì nghe một chút, tuy nhiên mấy thứ này sau này khả năng đối với khoa cử của các ngươi cũng không trợ giúp quá lớn, cho nên nếu các ngươi không thích, cũng không cần tiêu phí quá nhiều tinh lực.
Triệu Nhan cười mở miệng nói, tuy rằng hắn rất muốn đem tri thức mình học được ở hậu thế truyền bá ra ngoài, nhưng lại có chút lo lắng không được người tiếp nhận, vừa vặn dùng hai đệ đệ này của Tiết Ninh Nhi làm thực nghiệm.
Tiết Lễ và Tiết Đào lúc trước đã nhận được thư của Tiết Ninh Nhi, trong thư khen học thức của Triệu Nhan thiên hạ vô song. Hai người bọn họ đối với lời nói của Tiết Ninh Nhỉ từ trước đến nay sẽ không hoài nghĩ, bởi vậy bây giờ nghe Triệu Nhan muốn truyền thụ cho bọn họ, lập tức quỳ xuống hướng về Triệu Nhan hành lễ nói:
- Học trò bái kiến tiên sinh!
Nhìn thấy hai người Tiết Lễ quỳ xuống thỉ lễ, Triệu Nhan cũng hoảng sợ, hậu thế làm thầy giáo lâu như. vậy, nhưng chưa từng có học sinh quỳ xuống trước hắn. Điều này làm cho hẳn vội vàng nâng hai người dậy nói:
- Các ngươi không cần hành đại lễ, ta cũng chỉ là muốn truyền thụ một số thứ, bất cứ ai cũng có thể tới nghe, cũng không coi là thầy của các ngươi, hơn nữa các ngươi sau này cũng sẽ vào trong Quốc Tử Giám học tập, ta chỉ là muốn cho các ngươi học tập một số thứ không giống như vậy thôi.
- Khanh khách, phu quân không cần khiêm tốn, toàn bộ Đại Tống cũng đều biết ngài tài hoa hơn người, bọn họ nếu có thể bái chàng làm thầy, còn không biết sẽ khiến bao nhiêu sĩ tử cảm thấy hâm mộ đây?
Tiết Ninh Nhi lúc này cũng mở miệng khuyên nhủ, bởi vì cái gọi là thiên địa quân thân sư, thầy giáo và học trò quan hệ kỳ thật cũng không kém so với phụ tử, nếu Tiết Đào và Tiết Lễ có thể bái Triệu Nhan làm thầy, đây chính là một việc vô cùng tốt.
Tiết Lễ và Tiết Đào cũng vô cùng thông minh, nghe tỷ tỷ nói lập tức lại quỳ xuống đất, điều này làm cho Triệu Nhan cũng có chút bất đắc dĩ, cuối cùng đành phải mở miệng nói"
- Như vậy đi. Các ngươi đi theo ta học tập một thời gian ngắn trước, nếu có thể để cho ta hài lòng, đến lúc đó lại thu nhận các ngươi làm đệ tử cũng không muộn.
- Vâng! Đa tạ tiên sinh!
Nghe Triệu Nhan nói, Tiết Lễ và Tiết Đào cũng đều lộ rõ vui mừng trên nét mặt, tuy rằng Triệu Nhan không có trực tiếp đồng ý thu nhận bọn họ làm đệ tử, nhưng chỉ căn có những lời này là được, hơn nữa bọn họ khi đọc sách luôn luôn vô cùng cố gắng, tiên sinh mời tới cũng vẫn khen bọn họ thông minh có nghị lực Cho nên bọn họ tin tưởng bản thân khẳng định có thể làm cho vị tỷ phu này hài lòng.
- Tỷ phu, Tam ca và tứ ca bọn họ có thể đi theo ngài học tập, chúng ta cũng có thể cùng đi sao?
Đúng lúc này, tiểu nha đầu vừa rồi khi nhìn thấy Tiết Ninh Nhi nước mắt lưng tròng kia bỗng nhiên mở miệng nói, tiểu nha đầu này nhiều nhất chỉ có tám tuổi, mặt tròn mắt tròn mũi nhỏ, thoạt nhìn hết sức đáng yêu, lúc này mở một đôi mắt to tràn đầy mong đợi nhìn Triệu Nhan.
- Ha ha, Khổng thánh nhân đã nói hữu giáo vô loại, đáng tiếc ông ấy lại bài trừ phái nữ ra ngoài, có điều ta đối với nữ tử không có bất kỳ thành kiến gì, các ngươi muốn nghe cũng có thể theo Tiết Lễ bọn họ cùng đi!
Triệu Nhan nhìn bộ dạng đáng yêu của đối phương, lập tức không kìm nổi cười lớn nói, thời kỳ Bắc Tống phân biệt nam nữ cũng không nghiêm khắc giống Minh Thanh, vài tiểu nha đầu cùng anh em họ các nàng lên lớp cũng căn bản không phải việc lớn đáng kể gì
- Cảm ơn tỷ phu!
Nhìn thấy Triệu Nhan đồng ý, tiểu nha đầu đáng yêu kia lập tức kêu lên hoan hô, mặt khác ba cô gái cũng đều vui vẻ ra mặt, các nàng cũng không phải muốn từ Triệu Nhan nơi này học được mấy thứ gì đó, chẳng qua là cảm thấy Triệu Nhan vị quận vương này là người dễ gần, đối với tỷ tỷ mình cũng tốt lảm, điều này làm cho các nàng cũng rốt cục thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng các nàng tuổi cũng không lớn, vốn lúc trước trải qua khổ cực lại làm cho các nàng càng thêm chín chắn hơn các bạn cùng lứa.
Tiết Ninh Nhi nhìn thấy Triệu Nhan và bọn đệ đệ muội muội lăn đầu tiên gặp mặt cùng nhau vui vẻ như vậy, cũng hết sức vui mừng, lập tức kể lại tỉ mi giới thiệu tên bọn đệ đệ muội muội cho Triệu Nhan một lần, lúc này Triệu Nhan mới biết được, tiểu nha đầu chủ động yêu cầu học tập với hân kia tên là Nhã Nhi, cũng coi như là đường muội của nàng, thật ra Tiết Ninh Nhi và những người Tiết Lễ này đều xem là đồng tộc, liên hệ lẫn nhau đều mang theo vài phần máu mủ, hơn nữa cảnh ngộ trước kia khiến cho bọn họ gần như đã trở thành huynh đệ tỷ muội thật sự.
Triệu Nhan cho người thiết lập tiệc rượu chiêu đãi đệ đệ muội muội Tiết Ninh Nhị, lại tự mình ôm Tiểu Tư Nguyệt đến, kết quả những đứa trẻ đám Nhã Nhỉ này vui mừng cứ vây quanh Tiểu Tư Nguyệt một vòng, từng người một cũng giống Tiết Lang lúc trước, muốn ôm lại không dám ôm, chỉ có thể dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn Triệu Nhan và Tiết Ninh Nhi, cuối cùng vẫn là Triệu Nhan chủ động mở miệng để cho bọn họ đều ôm lấy Tư Nguyệt, càng làm cho Tiết Lễ bọn họ xúc động võ cùng, từng người một tay chân nhẹ nhàng sợ làm bị thương Tư Nguyệt.
Sau khi yến hội kết thúc, Triệu Nhan và Tiết Ninh Nhi tự mình đưa Tiết Lễ bọn họ đi tới chỗ ở, trong đó tám con trai đều ở tại tiền viện, về phần Nhã Nhi này, cô bé ở cùng viện tử với Tiết Ninh Nhi, như vậy cũng có thể cùng Tiết Ninh Nhi trò chuyện nhiều, dù sao sau khi Tư Nguyệt sinh ra, nàng một mình thật có chút rất cô đơn.
Sắp xếp xong xuôi những đứa trẻ Tiết Lễ này, Tiết Ninh Nhi cũng có cùng nói chuyện phiếm với Nhã Nhi muội muội, Triệu Nhan không quấy rầy tỷ muội các nàng ôn chuyện, lập tức ra khỏi biệt viện đi vào Thượng Thủy trang, lúc này nhóm tá điền trong trang cũng đã gieo hạt giống rau mùa xuân xuống rồi, đất tưới xong rồi, có thể nói vụ xuân trên cơ bản đã kết thúc, lúc này Thượng Thủy trang một cảnh nhàn nhã, đất trong vườn gần như không có người nào.
Triệu Nhan dẫn người đi thẳng tới trong nhà Vương Thất, có điều khi hẳn đi vào trước cửa nhà đối phương lại có chút không dám nhận, lúc trước hắn từng tới nhà Vương Thất, biết đối phương mặc dù là trang đầu, nhưng gia cảnh thật sự quá bình thường, cả nhà tám người đều chen chúc ở trong ba gian nhà tranh, tuy nhiên hiện tại trong nhà Vương Thất cũng là thay đổi lớn, phòng cỏ tranh biến thành nhà ngói gạch xanh lớn, hơn nữa hai bên hai tòa nhà ngang cũng nhiều phòng, đến cửa chính cũng biến thành cửa gỗ lớn nước sơn đầu đen, toàn bộ sân thoạt nhìn khí thế hơn.
Triệu Nhan vừa mới vào thôn trang, cũng đã có mấy trẻ mới lớn tung tăng chạy tới báo tin rồi, chờ khi hẳn đi vào trước cửa Vương Thất, Vương Thất đã đi ra nghênh đón rồi, vẽ phần mấy tiểu tử báo tin, mỗi người đều cầm một miếng điểm tâm thơm mát mà ăn.
- Quận Vương, ngài có gì chỉ bảo phái người gọi tiểu nhân đi là được, làm sao ngài còn phải tự mình đi đến!
Vương Thất nhìn thấy Triệu Nhan, liền nhiệt tình tiến lên nghênh đón nói
- Ha ha, dù gì đang ở nhà cũng nhàm chán, tới tìm ngươi có chuyện phải thương lượng, nhân tiện cũng có thể tán chuyện giải sầu.
Triệu Nhan cười nói, đây cũng là lần đầu tiên sau khi hắn trở về từ Liêu quốc, gần gũi đánh giá rất nghiêm túc về Thượng Thủy trang, kết quá lúc này hắn mới phát hiện, thời gian một năm ngắn ngủn, Thượng Thủy trang đã thay đổi lớn, gần như từng nhà đều tân trang nhà cửa, đường cũng một lăn nữa san bằng, mặt rên trải lên xỉ than đá thật dày, cho dù trời mưa cũng có thể đi lại
- Quận Vương có việc cứ phân phó, tiểu nhân nhất định làm theo!
Vương Thất nghe Triệu Nhan nói lập tức vỗ ngực cam đoan, y đối với Triệu Nhan đã hoàn toàn tin phục, chỉ cần là việc Triệu Nhan nói ra, y tuyệt đối sẽ không có hai lời.
- Ha ha, thật ra cũng không phải đại sự gì, hiện tại cuộc sống Thượng Thủy trang tốt hơn nhiều, ngoại trừ ngày mùa, thời gian khác đều rất nhàn hạ, đặc biệt đứa nhỏ trong trang mỗi ngày chạy như điên, đến một chữ to cũng không biết, tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, cho nên bổn vương định ở bên cạnh biệt viện mở trường tư, để đứa nhỏ trong trang đều đi học vài chữ, ít nhất sẽ tự viết được tên mình, khi bán đồ ăn cũng có thể tính toán sổ sách, tránh bị người lừa gạt rồi còn không biết.
- Ngày mai sẽ phải chính thức nhập học rồi, Vương Thất ngươi thông báo người trong trang một chút, để cho tụi nhỏ đều có thời gian đi nghe, không cầu làm cho bọn chúng thành tiến sĩ gì, chỉ cần biết viết biết tính là được, hơn nữa cũng không cần người rong trang hao phí một đồng tiền, trường tư trong viện ngay tại cái nhà lão Tô Mã nuôi dưỡng gia sức lúc rước kia, mỗi ngày buổi sáng và buổi chiều đều có môn học, đừng để bọn nhỏ chậm trễ.
- Quận Vương yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ thông báo mọi người, chuyện tốt như vậy chỉ sợ tất cả mọi người muốn tranh nhau đi!
Khi Vương Thất nghe được không cần tiêu tiền, lại phấn khởi xoa xoa tay, đồng thời trong lòng đối với Triệu Nhan cũng càng thêm tôn kính, hiện tại nếu có người dám nói một câu Triệu Nhan không tốt, chỉ sợ y sẽ lập tức mang theo người trong trang liều mạng với đối phương.
Sau khi rời Thượng Thủy trang, trên đường trở về Triệu Nhan qua sông Thanh Thủy, khi hẳn đứng ở trên cầu nhìn nước sông chảy xui phía dưới, trong lúc nhất thời có chút mãn nguyện, hiện tại đã chuẩn bị sắp xếp ổn thoả, kế tiếp phải xem mình có thể gây dựng được trường học không?