Theo lệnh của đội trưởng Trí vang lên, tất cả thành viên bao gồm cả Sơn nhanh chóng leo lên xe ngồi. Sơn và Điền là người mới, không ngạc nhiên khi được sắp xếp ra đằng sau xe để ngồi, đồng thời còn được dặn dò thêm một số lưu ý trong quá trình thực hiện nhiệm vụ. Mấy cái vấn đề nhàm chán này Sơn chẳng muốn để tâm, ngoài mấy thứ liên quan đến vị trí ra, cậu chủ yếu dùng thời gian ngồi trên xe để ngắm cảnh, hoặc là thỉnh thoảng trò chuyện cùng Tiểu Hoa hoặc cậu em Điền. Tuy rất muốn dùng những thời gian nhàm chán thế này để thử nâng cao cảnh giới, nhưng thời điểm này không phù hợp, cũng không tiện mang Phượng theo, chỉ có thể để nó nằm yên trong phòng.
“Đến nơi rồi, mau xuống xe đi!” – Đội trưởng Trí lại hô lên – “Người mới, mau giúp mọi người chuyển đồ xuống xe.”
Cuối cùng cũng đến nơi, chuyến này là ngồi xe, nhưng di chuyển cũng không nhanh lắm, do đường đi không được đẹp, cũng là để cẩn thận đề phòng sẽ gặp phải dị thú hoặc xác sống cản trở. May mà đi mất gần nửa ngày đường cũng không gặp phải trở ngại nào, đoàn người cũng thành công đến được địa điểm chỉ định từ trước. Đây là một khu vực giống như một khu công nghiệp cũ vậy, do kiến trúc khá đổ nát hoang tàn nên Sơn chỉ có thể hình dung đại khái như vậy. Nghe nói trong này có một số linh kiện máy móc còn sử dụng được nên bên căn cứ cử người đến tháo rời ra mang về. Nhưng khu vực này có khá nhiều xác sống nên việc này vẫn luôn bị trì hoãn, chỉ có thể làm theo từng đợt nhỏ đi thu thập, tránh hao tổn về người và của. Công việc của đội Sơn tham gia hôm nay chủ yếu là trinh sát, đánh dấu xem vị trí nào ít nhiều xác sống ra sao, khu nào chứa máy móc cần thu thập để báo cáo lại, chờ đội chiến đấu đến sẽ thực hiện hoạt động tiếp theo. Đến lúc ấy đội Sơn sẽ chịu trách nhiệm canh phòng, bảo vệ phía ngoài, tránh cho đội thực hiện nhiệm vụ bên trong gặp đột kích bất ngờ. Nếu không có gì ngoài ý muốn, Sơn và Điền sẽ đi theo những đồng đội khác trinh sát, nhưng không cần chiến đấu, mà chỉ cần ghi nhớ kỹ lưỡng từng địa điểm, cần thiết thì phải ghi chép lại để báo cáo – một công việc nhàm chán khác mà Sơn chẳng hề muốn động tay vào.
Phải nói là ngoài những xác sống bình thường cho đến bọn cấp 1, cấp 2 không đáng nhắc đến ra, xác sống từ cấp 3 trở lên vẫn là khá nhiều. Sơn còn cảm nhận được một vài sự hiện diện mạnh mẽ của xác sống cấp 5, có thể còn cao hơn, nếu có thể càn quét qua chắc là sẽ thu thập được nhiều tinh hạch lắm đây. Vì muốn đạt hiệu suất cao nhất, ngay lúc mới đến địa điểm này Sơn đã lén cho Tiểu Hoa đi trước vào phía trong, tranh thủ tìm xác sống từ cấp 3 trở lên chém g·iết để lấy tinh hạch, cấp thấp hơn có thể bỏ qua, để cho đám lính này thu thập, vậy sẽ đỡ bị nghi ngờ hơn.
“Người mới! Hai cậu mau đến đây đào lấy tinh hạch từ đầu xác sống đi. Đây là thứ tốt, đừng bỏ sót bất cứ viên nào đấy.”
Mấy người lính đằng trước vừa mới xử xong một đám xác sống cấp thấp liền gọi Sơn cùng Điền đi thu thập tinh hạch. Quả như dự đoán, mới dừng lại không bao lâu, đi bộ vào được một đoạn ngắn đã gặp một đám không ít xác sống, nhưng phổ biến chỉ là loại thông thường hoặc cấp 1, lác đác vài con cấp 2 nên đội xử lý rất nhanh. Nhưng mà cuối cùng nhặt tinh hạch vẫn là Sơn cùng Điền hai người mới này làm. Đùa chứ mới một đám ở ngoài mà đã nhiều như vậy, vào phía trong nhiều xác sống hơn nữa thì đào đến gãy lưng chắc cũng không xong mất. Nếu không phải còn đang ẩn giấu thực lực thì việc lấy tinh hạch cũng chẳng phải làm thủ công như thế này. Mà trước đây không có người mới đám lính này lấy tinh hạch kiểu gì vậy, sao không tự làm đi cho nhanh, báo hại Sơn phải làm mấy việc này vừa nhàm chán vừa tốn thời gian. Đã vậy thì Sơn sẽ tàng tư một ít trước coi như là bọn họ cọc cho mình tiền công, về sau cậu sẽ lấy nốt số còn lại. Nói là làm, cứ đào được ba viên Sơn sẽ giữ lại một viên cho mình, tất nhiên sẽ không lấy viên nào cấp 2, do số xác sống cấp 2 hơi ít, lấy đi sẽ dễ bị nghi ngờ. Nhìn Điền ở một bên đang miệt mài đào móc tinh hạch, Sơn lại lắc đầu, bọn họ đang coi mình như cu li sai vặt đấy chứ còn gì, sao mà cậu em này nhiệt tình thế.
“Có thể đi từ từ chút được không, bên này còn chưa xong nữa mà.”
Sơn bực dọc nói nhỏ, vừa đủ cho cậu và Điền ở gần nghe được. Dù đã đào khá nhanh, nhưng Sơn vẫn không thể kịp được với tốc độ của mấy người lính kia. Bọn họ cứ xử xong một đám xác sống là trực tiếp đi luôn, chỉ để lại một đống xác đấy cho hai người Sơn đào. Đến chờ cũng chẳng thèm chờ, rồi đi xa quá đến lúc cần thì tìm sao? Sơn tất nhiên là muốn tìm bọn họ cũng chẳng khó, nhưng mà dù sao cũng không vui vẻ gì.
“Ấy c·hết! Sao anh lại nói vậy? Mấy đàn anh dù sao cũng đã làm hết việc chém g·iết xác sống, chúng ta chỉ việc đào lấy tinh hạch thôi mà, đâu có nặng nhọc gì. Họ càng xử lý xác sống nhanh thì nhiệm vụ càng hoàn thành nhanh, chúng ta càng đỡ gặp nguy hiểm hơn chứ.” – Điền nói khẽ, tựa như đang nhắc nhở Sơn vậy.
“Được rồi, tôi cũng chỉ là nói thế thôi. Tiếp tục đào đi không đến đêm cũng không xong mất.” – Sơn phẩy tay, chán chẳng muốn đôi co, chỉ thầm ngán ngẩm – “Chẳng biết phải nói cậu thế nào nữa, là quá tốt tính hay là quá ngây thơ đây.”
“Uỳnh!!!”
Một t·iếng n·ổ lớn từ đằng xa vang lên, làm cho Sơn cùng Điền đang mải đào tinh hạch giật mình bất giác ngẩng đầu lên xem. Từ hướng tiếng động xuất phát có một đám bụi mù cao mười mấy mét bốc lên, một số công trình cao lớn ở phía đó có vẻ như cũng đã bị đổ sụp.
“Đấy là hướng mấy đàn anh vừa đi qua, đã xảy ra chuyện gì vậy?” – Điền hốt hoảng kêu lên.
“Hình như là gặp phải xác sống mạnh mẽ, đang xảy ra chiến đấu rồi thì phải.”
Trái ngược với Điền, Sơn chỉ là bình tĩnh quan sát rồi nói ra suy nghĩ. Thực ra thì Sơn đã cảm nhận ra rồi, đúng là đang xảy ra đại chiến, giữa những người lính kia và một nguồn dị năng lượng khá lớn, có vẻ xung quanh cấp 5, hay chính là nói có thể đấy là một con xác sống cấp 5. Nhưng sao lại có xác sống cấp 5 ở phía ngoài này nhỉ, bọn họ có nói từ trước là xác sống cấp cao chỉ ở phía trong thôi mà. Việc một con xác sống cấp 5 xuất hiện ở ngay phía ngoài là quá bất hợp lý, Sơn cũng không rõ là tại sao, nhưng cậu khẳng định nếu là xác sống cấp 5 thì đội lính này gặp nguy rồi. Người mạnh nhất đội cũng chỉ là đội trưởng Trí kia – một năng lực giả cấp B, mà quy đổi sang cấp của dị thú hoặc xác sống là cấp 5 ấy. Nhưng cấp 5 của xác sống khẳng định là mạnh hơn cấp 5 của con người nhiều, một xác sống cấp 5 ít nhất cũng cần vài năng lực giả cấp B phối hợp tác chiến may ra mới hạ được. Nhìn vào đội hình hiện tại, bảo toàn mạng sống của cả đội để chạy trốn được hay không cũng đã là vấn đề khó rồi.
Đang muốn quan sát thêm xem tình huống này là sao thì từ một vị trí không xa đám bụi lớn kia Sơn đã nhìn thấy lờ mờ một bóng hình quen thuộc. Nheo mắt lại cố nhìn xem là gì thì cái bóng kia dường như cũng đang nhìn về hướng này, còn “thân thiện” giơ tay lên vẫy chào lại Sơn.
“Mẹ! Tiểu Hoa! Con nhóc này đang làm cái gì ở đây vậy??”
Quá bất ngờ nên Sơn có hơi buột miệng nói tục, may mà đang hãi nhiên về t·iếng n·ổ kia nên Điền cũng không để ý đến. Té ra cái bóng đang đứng trên nóc nhà xa xa kia chính là Tiểu Hoa. Bảo nó đi thu thập tinh hạch nó lại đứng ở đấy làm gì, lại còn chào hỏi Sơn nữa chứ.
“A, chính là nó, là con nhóc này gây chuyện chứ không ai khác vào đây.”
Sơn dường như hiểu ra chuyện gì, lúc này chỉ muốn gõ cho con nhóc báo đời kia mấy cái đau điếng. Chắc chắn là con nhóc Tiểu Hoa này chán chường nên mới nghĩ ra cái trò kéo xác sống cấp 5 từ phía trong ra tận ngoài này “chơi” cùng đội mình. Chơi thì chơi thôi còn kéo ra ngoài này cho người khác chơi cùng, nghĩ thêm phiền phức cho Sơn chắc. Quả nhiên nghĩ đến cái gì thì cái đó đến, chỉ vài giây sau, mấy bóng người từ xa đã vọt lại, một người còn hô lớn lên:
“Còn đứng đấy nhìn cái gì nữa, mau nhấc chân lên mà chạy đi, sắp bị xác sống đuổi kịp tới nơi rồi.”